Mấy ông anh mình có vẻ chán chỗ ấy thành ra phải gần 1 tháng sau mình mới dám rủ quay lại, thực ra cũng đúng, chơi bời mãi ở một chỗ đã quen mặt chẳng có gì thú vị nữa. Lộ trình của mấy anh em nhà mình vẫn như mọi khi, đi ăn -> uống rượu -> móc họng cho nôn -> sang Đông Anh. Tiện mấy thím cho mình hỏi đêm qua mình nôn ra dịch màu vàng như nghệ có vị đắng liệu có phải là nôn ra mật rồi không mấy thím?
Tại quán hát:
- Duyên hả? Nó nghỉ làm được mấy ngày rồi - Ông Cường chủ quán trả lời mình, thấy đám khách quen đến lão hồ hởi nói tiếp - Để anh xếp cho chú em mới, chân dài uống bia như sinh tố luôn, hàng mới tuyển từ Phú Thọ về.
“Ôi đệt…” mặt nó ngắn tũn ra và chửi thầm trong bụng nhưng chẳng lẽ vác xác dẫn cả đoàn đến rồi lại vùng vằng đi về. Mọi người thống nhất nhường em hàng mới cho nó. Con bé cũng thuộc dạng chiều chuộng dễ tính. Công nhận quán này đào tạo gái chuẩn, không chảnh chó như khu Nguyễn Khang với Trần Đăng Ninh, vào quán hát bỏ cả đống tiền ra mà khẽ khoác vai một cái hết lườm với cả nguýt, ăn uống thì như lũ chết đói.
Mình ngồi bên cạnh anh em mới cũ cũng sờ mó ôm eo một lúc nhưng mắt vẫn ngó nghiêng xem tình hình thế nào, liệu em nó nghỉ thật hay bị điều động đi chỗ khác rồi. May quá nó chợt nhận ra có một em hôm trước trêu Duyên khi con bé dựa vào vai nó ngủ. Ông anh mình đang ôm con bé đấy, một tay bóp xôi, một tay cầm mic gào. Mình dắt em của mình sang bên chỗ ông ấy vỗ vai:
- Cho em đổi anh ơi.
- Vl, đổi cái gì.
- Nhìn em này nó giống con em họ em ở nhà, em ghê ghê chả dám làm ăn gì. - Mình ghé tai ông ấy thì thầm.
- Ừ, thì đổi.
- EM thông cảm cho anh với nhé. - Mình quay sang con bé cười không quên dúi cho tờ 200k coi như bồi thường để con bé đỡ lăn tăn nhưng em nó nhất định không nhận, phải ép mãi hai chị em nó mới chịu chia đôi với nhau. Một lần nữa công nhận quán này đào tạo gái tốt thật.
Mình lôi em kia về chỗ ôm vào lòng, không rào trước đón sau mình ghé tai em nó hỏi thẳng luôn:
- Duyên nó nghỉ thật hả em?
- Vâng.
- Em có biết Duyên đi đâu không?
- Anh đến tìm Duyên à? - Con bé nhìn mình hỏi như dò xét.
- Ừ.
- Em không biết nó đi đâu cả anh ạ, chắc về quê.
- Em có thể cho anh xin số của nó được không?
- Em… - Em nó ngập ngừng mất một lúc như thể suy nghĩ rồi mới trả lời - em không có số nó đâu anh ạ, bọn em ở đây gần như chẳng dùng điện thoại.
- À… - mình gật gật ra vẻ hiểu - Thôi thế này, đây là số của anh. - Mình lấy tờ giấy và cái bút hí hoáy ghi rồi đưa em nó - em nếu có dịp nói chuyện với Duyên thì đưa số này và bảo Duyên anh muốn nói chuyện, được không?
- Dạ được ạ.
Chuyện tối hôm đó chỉ có thế, mình cả tối thẫn thờ chẳng còn tâm trạng đi hát hò sờ mó gì nữa. Trong lòng nửa vui, nửa lo. Vui vì cuối cùng em cũng không đi làm ở đây nữa, lo vì không biết có duyên gặp lại em không.
Thiên Duyên, nếu đó là tên thật của em thì tất cả đã là do trời định.
7h sáng một ngày nào đó, mình đang ngủ dài trên giường thì điện thoại reo liên hồi. Mình cầm máy lên 012….667 số quen vãi hình như của thằng khách bên Cầu Giấy gọi mấy hôm nay để xin cái bát họ. Thằng này là chúa nhây mình nể ông anh nên cho nó vay một lần mà đòi mãi mới được thành ra rất ghét, nếu là người ngoài mình cho mấy cái vả rồi may mà ông anh xin cho nên thôi. Chẳng hiểu sao mấy hôm nay thằng mặt dày này nó gọi mình nhiều thế, đã chán không muốn nghe rồi mà nó hết nhắn tin lại gọi điện liên tục mà toàn nhè giờ khốn nạn gọi, không sáng sớm thì lại tối muộn. Số nó cũng đen gọi toàn lúc mình đang ngủ hoặc bù khú bạn bè nên càng thêm ghét nó. Mình dập máy 3 lần mà nó vẫn dai dẳng gọi tiếp bực quá mình bốc máy chửi một hồi dài:
- %^*%&*T$%^&** ( trong đó là tất cả các ngôn từ bậy bạ và chợ búa nhất đại khái nội dung là mày có biết mấy giờ không mà gọi sớm thế)
- Ái chà chà. - Đầu máy bên kia là tiếng con gái khiến mình giật mình nhìn lại thôi chết mẹ đây là 016….mà - Nhìn anh em không nghĩ là biết chửi bậy đâu nhé.
- Duyên… có phải Duyên không? - Mình bật dậy như một cái máy và tỉnh táo hoàn toàn.
- Vâng.
- Em đang ở đâu? Anh qua chỗ em làm thấy nói là em nghỉ rồi.
- Em đang ở chỗ bạn ở dưới Cổ Nhuế. Đang đi tìm việc anh ạ.
- Cho anh địa chỉ để anh qua đón em.
- Vâng nếu anh rảnh thì qua…. Em ở đó.
- Ok, đợi anh.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thái Hư Chí Tôn (Vô Sắc Linh Căn)