Logo
Trang chủ
Chương 1

Chương 1

Đọc to

Tuyệt đối không có bất kỳ thông tin cá nhân nào được tiết lộ, mong mọi người đừng tò mò hay tìm hiểu. Anh em đọc thì cứ đọc, xem như một câu chuyện, một hồi ký hay một lời tâm sự cũng được, mình không muốn và cũng sẽ không giải thích. Tốt nhất là anh em cứ coi đây là một câu chuyện đọc cho vui, giải trí cho khuây khỏa nhé.

Sơ lược về bản thân:

Mình thuộc thế hệ 8x, công việc công an tạm coi là ổn định. Cũng không dư dả gì, nhưng không đến nỗi khốn khó, đủ ăn đủ dùng, đủ để đi chơi. Gia đình cũng thuộc dạng cơ bản, ngoại hình thì tạm ổn, cao gần mét tám, body cũng tàm tạm, mặt mũi không đến nỗi nào. Anh em nào bên Voz có nhu cầu thì mình sẵn sàng "neptune" giao lưu nhé.

Về phía "gái", theo mình đánh giá thì ngoại hình được, nhẹ nhàng, khá tinh tế, có học thức và gia đình cũng tương đối. Ngoại hình ổn nên có kha khá "vệ tinh" theo đuổi, đôi lúc thấy gái cũng hơi có tí ý nghĩ "nguy hiểm" trong đầu.

Lan man vậy thôi, kẻo các Vozer sốt ruột.

Vào một ngày hè, mình đang trong phòng làm việc, điều hòa bật 20 độ, phê đừng hỏi, mà cũng tại ông sếp người gầy gầy mà chịu lạnh siêu đẳng. Đang ngồi tận hưởng cốc cà phê buổi sáng, cảm giác khoan khoái, thoải mái. Đúng là cà phê chùa có khác! Bỗng dưng bà chị phòng bên cạnh chạy sang tám:

Chị: Có nhân viên mới về đó, em lên thăm dò tình hình xem.

Mình chỉ khẽ cười rồi đáp: Cứ để mấy anh phòng trên đã chị, ông mài ông dũa khi nào thành ngọc sáng thì em nẫng đi.

Bà chị cũng cười xòa một cái rồi té về phòng, mình lại cặm cụi làm việc. Mấy công việc sếp giao nhàn thì nhàn thật, nhưng không xong ổng thịt mình mất.

Bẵng đi vài hôm, mình cũng chẳng nhớ đến "gái" nữa, công việc cứ cuốn hết suy nghĩ của mình đi. Một hôm tan làm, đang đi cầu thang xuống nhà xách xe về, bỗng thấp thoáng thấy một cô bé, thấy lạ lạ, mình không để ý lắm, nhưng thoáng qua thấy cũng khá xinh xắn, có duyên, kèm theo đó là một nụ cười thường trực trên môi. Mình thầm nghĩ trong đầu: "Cũng êm phết!".

Mấy hôm đi làm, ngày nào cũng bị mấy bà chị cùng phòng trêu mình với "gái", có người còn đố mình nữa, cũng chả quan tâm lắm. Tính mình ít bị kích động, cũng không bao giờ mang tình cảm ra làm trò chơi. Nguy hiểm lắm, có ngày đứt tay như chơi ấy.

Có lần đang ngồi trong phòng, cơ quan có hoạt động thể dục thể thao, các bà hỏi sao mình không đi. Mình đáp gọn lỏn:

-Em mà đi, các chị thấy em quần đùi áo may ô có khi lại về chán chồng ấy.

Cơ bản mình có body cũng khá là bắt mắt, kết quả của quá trình tập luyện và ăn uống điều độ. Cắm thùng, áo sơ mi nhìn cũng như ai đấy, oách phết.

Chả ngờ, mấy bà đốp lại:

-Chú chỉ giỏi lừa được các chị thôi, gặp "em kia" là tắt điện ngay, có khi còn tụt cả quần đùi với áo, ở đấy mà chán.

Chán hẳn, lẳng lặng làm việc thôi. Nói với mấy bà này thì phần thua luôn là mình. Trời chả sợ, đất cũng không, chỉ sợ mấy bà lôi mình ra tám thôi. Lúc ấy trong lòng cũng hơi ngổn ngang suy nghĩ, các chị có "gái" là hạ thấp thằng em ngay được.

Quay lại với "gái", lý do mình tiếp xúc trực tiếp thì cho mình giấu nhé, không tiện nói ở đây, không có "nằm vùng" thì chết. Sơ sơ là qua một đứa bạn cũng dính dáng đến công việc với "gái"... Thằng bạn thì hứa sẽ thu xếp một buổi cà phê cho mình với "gái" và nó. Hươu vượn mãi, đợi dài cả cổ cũng chẳng thấy buổi nào...

Cho đến một hôm, đang lên phòng làm việc, thấy "gái" đi cùng cầu thang, mình nhẹ nhàng bắt chuyện:

-Em là bạn của xxxx phải không?

Gái: Dạ vâng ạ, anh là...?

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ai Bảo Hắn Tu Tiên! [Dịch]
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan
BÌNH LUẬN