-Anh tên xxx, cùng cơ quan với em cũng một thời gian rồi, giờ mới có cơ hội được chào em...
"Gái" khẽ nở một nụ cười, cũng duyên dáng quá, bảo sao có nhiều "vệ tinh", mấy bà chị ở cơ quan toàn trêu phải mang lựu đạn với xe tăng, có người còn bảo bộc phá mới đánh rễ được. Hài phết, nhưng công bằng mà nói, "gái" từ lời ăn tiếng nói đến ngoại hình, công việc đều tuyệt vời, để yêu và để cưới thì luôn là sự ưu tiên số 1.
Chào "gái" rồi lên phòng làm việc, bao ý nghĩ ngổn ngang trong đầu mình. Chẳng phải mình nghĩ phải làm sao để tán hay cưa "gái" đâu, mà mình nghĩ đến nụ cười, giọng nói nhẹ nhàng của "gái".
Và thế là mình bắt tay vào làm ngay một việc...
Chẳng đợi thằng bạn nữa, đợi nó có khi thành "người đàn bà hóa đá" mất.
Nhấc điện thoại lên, gọi cho nó:
-Alo, mày à, vụ cà phê tao bảo này, khỏi cần mày mời nữa, tao mời hai đứa... Thu xếp thời gian đi nhé.
Bạn: Ừ được rồi, nhưng tao thấy làm sao ấy, tao có lời trước mà...
Mình: Thôi vẽ quá, coi như lần này tao mời, lần sau mày mời lại, bạn bè thoải mái đi...
Bạn: Ok, vậy để tao thu xếp thời gian nhé...
Vậy là xong, một lát thằng bạn nhắn tin lại, cuộc hẹn được "setup" vào ngày cuối tuần. Lại tập trung vào công việc hằng ngày, giấy tờ văn bản, bù hết đầu, cố gắng giải quyết cho xong vậy. Làm xong, cũng gần 12h rồi, chạy ra ngoài kiếm cái gì ăn, bỗng dưng thấy "gái". Mình khẽ mỉm cười, gật đầu chào "gái". "Gái" cũng để ý thấy mình, lại một nụ cười duyên dáng đáp lại. Cuộc sống bỗng dưng thấy nhẹ nhàng, đúng là những giây phút mệt mỏi, chỉ cần những niềm vui nho nhỏ cũng làm cho con người ta cảm thấy yêu đời, đỡ mệt mỏi hơn.
"Gái" hôm nay mặc bộ váy màu vàng, kín đáo mà đẹp, mặt trang điểm nhẹ, môi hồng, da trắng, tóc vấn cao, màu hung hung. "Hiền lành, đáng yêu", đó là những suy nghĩ của mình về "gái" lúc ấy.
Ăn xong, đánh một giấc rồi lại bắt tay vào công việc. Thời gian cứ nhẹ nhàng trôi, cũng có đôi lần gặp "gái" chào hỏi qua thôi, rồi việc ai người nấy làm, mình cũng bận công việc, nên không có nhiều thời gian nghĩ đến "gái".
Cho đến ngày cuối tuần, ngày mà mình cũng mong nó nhanh nhanh đến. Vừa tắm rửa xong, chuông điện thoại vang lên... Thằng bạn mình gọi, mình thông báo cho nó quán cà phê, giờ giấc. Cúp máy, mặc quần áo, đôi chút nước hoa, xuống báo cáo mẹ một tiếng, mình xách xe ra đường. Háo hức về một cuộc hẹn.
Đến đầu chỗ hẹn, mình chủ động vào quán trước, nhưng quán đóng cửa, mẹ ơi! Đen thế, làm hí hửng mãi. Đành nhấc máy lên, gọi cho thằng bạn, thằng bạn mình thì qua đón "gái", chúng nó là bạn mà.
-Mày ơi, đổi địa điểm nhé, quán đóng cửa, tao không biết, giờ chả nghĩ ra chỗ nào cà phê hay hay tí, mày chọn địa điểm đi rồi thông báo cho tao.
Ai ngờ, ông bạn mình với "gái" đã đến ngay sau lưng mình rồi, thoáng qua nhìn "gái": váy ren trắng đến đầu gối, khuôn mặt rạng rỡ, trang điểm rất phù hợp với khuôn mặt. Và điều làm mình chú ý hơn cả là nụ cười rạng rỡ thường trực trên môi của "gái". Mình cũng có tí xao động, nhưng mình nhanh chóng cắt ngang dòng suy nghĩ bằng câu hỏi:
-Hôm nay quán đóng cửa đột xuất, mày với em có biết chỗ nào yên tĩnh quanh đây, mình ngồi uống cà phê nói chuyện với nhau cho dễ?