Logo
Trang chủ
Chương 10

Chương 10

Đọc to


Ngó đồng hồ, thôi đến giờ làm rồi. Trả lời qua cho gái, rồi bắt tay vào công việc.

Càng làm càng nản, đã thế còn bị sếp giục, người chứ có phải là máy đâu mà cứ vội, làm hỏng việc thì lại nhức đầu, vẫn phải cố thôi, mình cũng thích làm việc dưới áp lực, nó tạo cho mình động lực. Tính mình ghét sự yên bình đến tĩnh lặng, có thể coi mình với gái dường như 2 bản sao đối lập, chỉ là có vài giao điểm với nhau thôi. Gái thì cuộc sống bình yên, mỗi đích đến đều có sự sắp xếp, chẳng có chút gợn nào trong con đường của gái... Bé đi học - lớn đi học - học xong đi làm - đi làm lấy chồng, có con. Cuối cùng là nhai cháo bên chồng già, mình cảm tưởng về đường đời của gái như vậy, nhưng nhờ vậy gái vẫn giữ được nét thơ ngây, trong sáng trong tâm hồn. Còn bản thân mình, từ lúc đi học đến đi làm trải qua nhiều sóng gió lắm rồi, đôi lúc cảm tưởng tâm hồn mình đã chai sạn đi nhiều, 2 mảnh ghep trái lập, sáng và tối. Có khi nào hòa hợp không các thím??

Vừa làm việc vừa nghĩ lan man, cũng đến trưa. Lại vác tấm thân ngọc ngà đi đánh chén. Lúc đi ăn có 2 bé cứ chỉ trỏ, chưa thấy giai đẹp bao giờ mà chỉ với chỉ trỏ.

Chiều đến bùng nhùng với đống công việc, thời gian trôi nhanh thật. Ngồi nghỉ một lát ra tám với các chị:

- Chú lên xem thế nào lên cưa gái đi, trâu chậm uống nước đυ.c đấy.

Bó tay với các bà chị:

- Chị ơi, nhất cự li nhì vận tốc, các ông kia vừa gần lại vừa lì em cạnh tranh không nổi mất.

- Em lo gì, các ông ấy có vợ con rồi, hơn em mỗi cái cự li với vận tốc thôi. Em được sức bền, cái ấy mới quan trọng.

- Uh, chị nói đúng, chu vi với chiều dài em ăn đứt mấy ông kia rồi.

Mình toàn tám thế với các chị thế thôi, vui vui nhưng mà hơi bựa, thím nào tiếp xúc với mấy bà chị có chồng con rồi thì biết, ngại thì có mà ngại cả ngày.

Xong việc, cũng gần hết buổi chiều, về nhà mình lại làm tí thể dục thể thao cho nó dẻo dai, lại tin nhắn của mấy đứa bạn rủ đi nhậu, có tin của 1 em rủ đi uống nước, thây kệ, nhậu nhẹt mới là nghiệp của mình. Hôm nay cho các chú bỏ xác, to mồm thế thôi chứ nhậu với bọn bạn mình lúc nào mình cũng chỉ xếp ở chiếu dưới. Trước khi đi có nhắn cho gái:

- Trời lạnh, nhớ giữ gìn sức khỏe nhé em. Đi đâu mặc ấm vào đó.

- Vâng em biết rồi, anh có đi đâu không ạ?

- Anh đi nhậu với bạn anh, hôm nay anh sẽ uống say.

- Sao lại thế hả anh?

- Say để dễ tưởng tượng là đang đi chơi với em ^^

- Hihi, anh uống vừa thôi kẻo mệt đấy.

- Em đang lo cho anh hả?

- Dạ vâng ạ.

- Anh thấy vui vì em đã quan tâm, anh biết rồi, anh không uống nhiều đâu. Nhớ lời anh dặn nhé.

Nói xong mình bỏ điện thoại vào túi, phi ra quán nhậu với bọn bạn, bọn nó trâu thật, uống liên tục 2 tiếng mình cũng hơi tê tê rồi mà mặt thằng nào vẫn tỉnh như không. Hình ảnh về gái lại hiện trong đầu, nhấc điện thoại lên mình nhắn cho gái:

- Anh muốn gặp em...

- Em đang ở nhà thôi, giờ cũng hơi muộn rồi mà anh?

- Không sao, anh gặp em một lát thôi rồi về. Sợ anh làm gì em hả?

- Em không, vậy anh qua chỗ em đi nhé.

- Ừm, em đợi anh lát.

Mình cáo bọn bạn về trước, lúc về bọn nó còn thưởng mình 3 chén đầy, định gϊếŧ mình rồi… Rượu vào, hình ảnh về gái lại hiện ra rõ hơn trong tâm trí mình. Mình nhớ nụ cười và ánh mắt của gái, nó trìu mến, thân thương. Cảm tưởng như đã là một phần thân thuộc của mình rồi… Chầm chậm đi, trời mưa phùn, lạnh thấu xương, hình ảnh của gái dần hiện ra trước mắt mình……
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan
BÌNH LUẬN