Logo
Trang chủ
Chương 9

Chương 9

Đọc to

Ừm, anh nghĩ rằng nếu mà sống lúc nào cũng sợ dư luận thì khổ lắm, anh không làm như vậy được. Anh sống sao cho anh thoải mái, và những người bên cạnh mình vui là được.

- Hihi, sao anh lại đi cafe với em vậy?

- Muốn với thích cũng cần có lý do hả em?

- Không, em hỏi vậy thôi mà.

- Nhưng mà anh muốn được đi uống cafe với em nhiều lần nữa. Nhìn thẳng vào mắt gái mình nói, tính mình nói chuyện với ai cũng thế, đều nhìn thẳng vào mắt, trốn tránh ánh mắt của người khác là thể hiện sự yếu kém của bản thân, mình nghĩ vậy. Nhưng các thím phải miễn với các trường hợp như với sếp, hoặc khi mắc lỗi nhé, không có ngày mang vạ vào thân vì cái tội nhìn đểu đấy.

Khẽ cúi đầu, nở nụ cười trên môi, tiếng nói nhẹ như gió của gái vang lên:

- Vâng, thế cũng được ạ.

Thỏ non mắc bẫy rồi. Hí hí đùa tí thôi, lúc đó mình cũng vui lắm, tâm trạng bồi hồi khó tả, miệng thì cứ cười cười, nhưng mà cũng sướиɠ lắm cơ, cứ phải giả vờ. Bỗng dưng cắt ngang dòng suy nghĩ của mình, câu hỏi của gái vang lên:

- Anh nghĩ gì về em?

Hướng ánh mắt trìu mến về gái, mình nói chầm chậm:

- Xinh xắn, đáng yêu, công việc ổn định là niềm mơ ước của nhiều chàng trai. Nhưng anh thấy tính cách của em còn thú vị hơn vẻ bề ngoài.

- Tính em làm sao hả anh?

- Nhẹ nhàng, hòa đồng, nụ cười tươi, biết lắng nghe và quan tâm đến người khác, còn những gì nữa thì từ từ anh sẽ tìm hiểu từ từ nhé. Nếu có cuộc thi kén vợ, em sẽ luôn là số độc đắc trong anh.

- Hihi. Nụ cười của gái khẽ vang lên.

Lan man với gái cũng thấy muộn rồi, mình bảo gái đi về, trước lúc về gái và mình còn nhìn nhau, vẫn nụ cười ấy, mình thấy cuộc đời thật tươi đẹp, chính những giây phút này mà cuộc sống thêm chút màu sắc. Mình trêu gái thêm một tí rồi xách xe ra về. Thấy tiếc nuối những giây phút bên gái sao mà trôi nhanh quá.

Về nhà, nhắn tin chúc gái ngủ ngon, mình thϊếp đi lúc nào không hay, trong giấc mơ nụ cười và ánh mắt của gái lại chập chờn hiện về. Mai sẽ là một ngày dài, mình tự nhủ như vậy và rồi lại chìm sâu vào trong giấc ngủ….

Choảng tỉnh khi nghe tiếng chuông hẹn giờ, 7h rồi, sao mà cảm tưởng như mới vừa ngủ được 1-2 tiếng, mắt nhắm mắt mở vào wc. Lại công việc quen thuộc hằng ngày, đánh răng rửa mặt, vẫn gương mặt nguy hiểm của mình trong gương. Tút lại vẻ đẹp trai, mình thay quần áo, xách xe ra đường. Thời tiết hơi se se lạnh, nhưng nghĩ đến gái, cảm thấy ấm áp đôi chút. Khẽ cười, dạo này mình hơi hâm hâm thật rồi, tình cảm làm mình đôi lúc hơi ngẩn ngơ... Kéo ga, phóng đến cơ quan, con đường quen thuộc mà sao hôm nay thấy nó đẹp hơn mọi ngày.

Hôm nay không chạm mặt gái, nghĩ thầm chắc gái bận đi làm việc chỗ khác rồi. Thôi kệ, cứ lên phòng đã. Được buổi sáng đến sớm nhất phòng, sau mỗi sếp làm sếp cứ mắt chữ A mồm chữ O nhìn mình. Chuyện, công dân gương mẫu của phòng đấy, giờ mới sếp mới biết à. Nghĩ vậy thôi, nhưng cũng nhanh lủi vào phòng... Lại đống hồ sơ, sao tự dưng dạo này lắm việc thế. Thở dài, nghĩ đến gái, mình cầm điện thoại nhắn cho gái:

- Em đến chưa?

- Em đến rồi, hi. Cũng không phải chở lâu nữa.

- Hôm qua em vui không?

- Em có ạ, anh thì sao?

- Em đoán xem, mình xem gái nghĩ thế nào.

- Em k biết ạ. Móa chán hẳn luôn, đôi lúc thấy gái cứ thật thật như dân tộc kinh ấy.

- Bên cạnh một người đẹp, tất nhiên anh phải vui rồi.

- Hihi. Tin nhắn cụt lủn của gái.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Review] Đời Lính
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan
BÌNH LUẬN