Logo
Trang chủ
Chương 22

Chương 22

Đọc to

Nói rồi mình cúp máy, lại châm một điếu thuốc nữa, đầu óc quay cuồng, mình chẳng muốn nghĩ, muốn nói gì. Dường như hiểu được mình, gái cũng im lặng theo. Thấy gái cứ ngồi nhìn mình, đĩa bún chả bê ra từ bao giờ chắc cũng nguội hết rồi, mình dập thuốc, nói với gái:

-Ăn đi em, nguội hết rồi.

-Vâng, bạn gái cũ của anh hả. Nụ cười gượng gạo trên môi gái, ánh mắt buồn buồn nhìn mình.

-Ừ, đã qua rồi. Xin lỗi để em phải nghe những điều như vậy.

-Em không sao, nhưng đối xử như vậy có hơi phũ phàng không anh? Mình biết gái sẽ hỏi những điều như vậy, trong mắt gái mình luôn là người chu đáo, tình cảm, nhẹ nhàng trong từng công việc, câu chuyện với Em vừa rồi chắc làm gái xao động, nhưng vậy cũng tốt, cho gái hiểu thêm về mình.

-Cái gì đã qua thì không nên níu kéo, anh không muốn cho người ta hi vọng về thứ không thể.

-Có khi nào anh làm vậy với em không? Nhìn khuôn mặt của gái lúc này trông vừa buồn vừa tội, mình suýt phì cười, gái ngây thơ quá.

-Anh trân trọng em, và cả những ngày bên em. Anh không hứa, nhưng bên em anh thấy vui và bình yên, anh sẽ giữ gìn những điều đó.

-Hết những ngày bên em thì sao?

-Ngày ấy còn xa lắm.

-Chỉ là xa thôi, vẫn là sẽ có. Gái lại buồn.

-Khi nào răng anh rụng, chân anh mỏi thì có ngày đó.

-Hihi, gái cười, có lẽ thích thú vì câu trả lời của mình, tự hỏi với người như mình, có lẽ là may mắn khi quen và gặp gái. Mình thấy không khí cũng dễ thở hơn rồi, chứ cứ nặng nề chắc đầu óc vỡ tung ra mất.

-Em hỏi một điều nhé?

-Em nói đi… gái làm mình thấy lo lo rồi.

-Yêu với anh là như thế nào??? Cái câu hỏi chết tiệt này, mình chưa suy nghĩ đến nó, gái hỏi đột ngột quá. Phải tìm kế hoãn binh thôi. Sao gái cứ thích hỏi thế nhỉ, bụng thì đói chưa ăn uống được gì sao mà có tâm trạng trả lời, có thực mới vực được đạo.

-Em muốn biết?? Giả vờ hỏi, mình trầm ngâm nhìn gái.

-Vâng.

-Anh không có định nghĩa, với anh là cảm giác bình yên, một khoảng lặng khi đi bên nhau, cảm giác muốn quan tâm, chăm sóc cho người ta, muốn được nhìn thấy mỗi ngày. Nhưng hơn hết là anh thấy vui khi đi bên nhau.

-Em có lẽ là người cho anh đầy đủ những cảm giác đó đấy. Một ánh nhìn ấm áp từ mình dành cho gái.

-Thật…. thật hả anh??? gái lúng túng, lắp bắp nói. Ui dời, sao thấy đi giao tiếp công việc mồm miệng như tép nhảy mà, giờ nhìn như như thiên nga gãy cánh.

-Chưa bao giờ thật như lúc này. Khuyến mại thêm cho gái nụ cười, mình muốn giải tỏa sự căng thẳng cho gái.

-Hihi, anh cứ đùa. Ghét ghê!!

-Ăn nốt suất bún rồi ghét tiếp nhé, anh đói lắm rồi. Mình cũng hoa mắt, run tay rồi, nãy giờ não với miệng hoạt động hết công suất, lại chả có thứ gì bỏ vào bụng chịu sao nổi. Đánh chén no say, làm điếu thuốc, ly trà nóng. Cuộc đời màu hồng, ngày tính tiền, xách xe ra về.

-Lên thôi người đẹp.

-Hihi, giờ đi đâu hả anh?

-Nơi nào có anh và em đều là nhà.

-Hihi.. gái cười.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Bí mật kinh hoàng ở quán nét
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan
BÌNH LUẬN