Logo
Trang chủ
Chương 31

Chương 31

Đọc to

Ánh mắt em phảng phất nỗi buồn, môi mím lại chờ đợi một câu trả lời từ mình. Bối rối trong lòng, mình không biết nói gì với em, không muốn mang thêm sự thất vọng cho em nữa.

- Vui nhiều hơn buồn, em đừng nghĩ nữa. (Kéo em lại gần, một nụ hôn nhẹ lên trán em).

- Đừng xa em nhé. (Tiếng em nhẹ như gió, chứa đựng bao tình cảm, sự hờn dỗi bấy lâu).

Khẽ thở dài, mình biết làm sao đây? Tình cảm mình dành cho em bây giờ không còn như xưa. Em đôi lúc giống như chú mèo ngoan hiền trong vòng tay mình, nhưng đôi lúc lại như một cánh chim, tự do tự tại, chẳng ai có thể níu chân được. Cảm giác này làm mình mệt mỏi, những tháng ngày rong chơi, những cuộc vui bất tận của em làm mình mệt mỏi. Em vô lo, vô nghĩ quá. Đôi lúc nói vu vơ với em:

- Thấy những cặp vợ chồng kia không? Anh mong anh và em cũng sẽ được như vậy.

- Em chỉ thích yêu anh mãi thế này thôi.

- Chúng mình cũng phải lập gia đình, có con chứ em.

- Em sợ viễn cảnh gia đình lắm, em không dám chắc có thể làm một người vợ hiền đâu.

Mình thở dài, đã không biết bao lần mình nói với em những điều này, nhưng em dường như vô lo vô nghĩ, em luôn trốn tránh những câu hỏi của mình. Cảm giác rạn nứt ngày càng lớn trong lòng. Chắc có lẽ, ngoài tình yêu dành cho mình ra, mình và em không tìm thấy điểm chung trong cuộc sống. Đây cũng là điều níu giữ một kẻ lãng du như mình.

- Anh không hứa, nhưng anh sẽ trân trọng từng ngày bên em. (Tính mình xưa nay rất ít khi hứa, mình không thích mang lại cho người khác cảm giác hi vọng, cũng giống như bản thân mình vậy).

- Anh lúc nào cũng vậy, không nói dối em được một lần à?

- Chỉ là anh luôn thành thật với em.

- Hì hì, hôm nào về nhà em chơi đi.

- Vẫn về suốt mà?

- Không, về ăn cơm với nhà em.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Ngôn Tình: Mộ Tư Từ (Bạch Nhật Đề Đăng)
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan
BÌNH LUẬN