Logo
Trang chủ
Chương 30

Chương 30

Đọc to

Tạm thế thôi nhé các thím, ngày hôm ấy nhiều chuyện lắm, nhưng mỏi tay rồi, "type" tạm đến đó.

Em trầm ngâm, mình cũng không thể đoán được suy nghĩ trong em bây giờ. Em là một người thẳng thắn trong tình cảm, cũng khá phũ phàng. Theo mình được biết, em sẵn sàng buông tình cảm nếu cảm thấy nó không hợp với em. Quá khứ em cũng đã "phũ" một chàng như thế, ra đi không một lời chào. Tuy nhiên mình cũng chẳng quan tâm những việc ấy cho lắm. Trong tình cảm mình luôn quan niệm cái gì của mình thì sẽ là của mình, không thuộc về mình thì có muốn giữ muốn níu cũng trôi thôi.

- Tình đầu của anh thế nào? (Em bỗng hỏi mình).

- Em tò mò làm gì? (Mình nói theo phản xạ, đây là câu cửa miệng của mình mỗi khi ai nhắc đến vấn đề này. Tính mình vẫn vậy, cái gì làm mình đau thì mình không muốn "cầm lên" nữa, toàn những chuyện đáng quên, khơi gợi quá khứ và những kỷ niệm buồn không phải thói quen của mình).

- Dạ vậy thôi ạ. (Khuôn mặt em ngẩn ngơ, chắc không nghĩ mình nói vậy với em).

- Thịt chó, mắm tôm, rượu ngon, anh không muốn phá vỡ khung cảnh lãng mạn vì những chuyện như vậy. (Mình cười, cũng không muốn em nghĩ ngợi linh tinh nữa).

- Nào, uống thôi em!!! (Cầm chén lên cạn với em).

- Dạ, hì hì. (Em cười).

Uống thêm chút nữa, công cuộc "đánh chén" cũng xong, cơm no rượu say làm thêm cốc trà nóng với điếu thuốc, cuộc đời màu hồng ngay. Xong xuôi mình với em đứng dậy, trên đường ra chỗ lấy xe mình cầm tay em dẫn đi, em lẽn bẽn theo sau. Trời khá lạnh, gió to quá, thấy người em khẽ run lên, váy làm gì cho lạnh hết cả...

- Em lạnh à?

- Cũng hơi anh ạ. (Em không biết nói dối, thế kia mà kêu hơi mới sợ).

- Lại đây. (Mình vòng tay ôm em, má em chạm vào ngực mình, chỉ khoảng 20 giây thôi, dù gì đây vẫn là ngoài đường mà).

- Ấm hơn chưa em?

- Dạ ấm lắm anh. (Hai má em ửng hồng, nhìn yêu thế không biết).

- Máy sưởi ấm này chạy bằng cơm, dùng mọi nơi mọi lúc, tiện dụng quá em nhỉ.

- Hì hì, có thật chỉ cần cơm không thôi chứ?

- Cần cả cơm và em nữa mới chạy được.

- Vậy chỉ cho riêng em thôi nhé!! (Em nhìn mình, ánh mắt long lanh, có lẽ em cũng chờ đợi một câu nói từ mình).

- Sẽ là chỉ của riêng em, anh hứa!!!! (Lời nói của mình vang lên, hòa tan cùng tiếng gió).

Trên đường đi, em khẽ ôm mình. Đã rất lâu rồi mình mới có được cảm giác này, bình yên khi đi bên một người, bao bộn bề cuộc sống cuốn trôi, chỉ là những cảm xúc nồng nàn, sâu lắng như những kẻ đang yêu. Mình và em sẽ đi đến đâu? Hay sẽ chỉ giống như những kẻ qua đường gặp nhau ở ngã tư? Rồi sẽ lại đơn độc trên con đường của mình, có hay không một nơi bình yên mà mình từng mong ước... Một trái tim đã qua bao sóng gió, liệu em có là liều thuốc cho nó không? Chỉ có thời gian mới trả lời được.

Cảm ơn các thím đã theo dõi câu truyện TruyenHD của mình, nhưng mình sẽ tạm nghỉ một thời gian. Câu truyện nào cũng có hồi kết, mỗi người có một cách nghĩ, mình nhường phần kết cho các thím. Câu truyện của mình kể, thật có giả có, nhưng cũng là một phần trải nghiệm trong cuộc sống của mình. Một lần nữa chân thành cảm ơn cả nhà.

Đang rảnh kể chút chuyện quá khứ cho mọi người nhé:

Tỉnh giấc, đầu đau như búa bổ, dư âm trận bia rượu tối qua vẫn còn. Em bên cạnh, nằm ngoan như mèo, đôi môi chúm chím, mái tóc ngắn khẽ ngúng nguẩy khi vòng tay ôm trọn em.

- Tối qua sao anh uống nhiều vậy?

- Không biết, chắc anh thấy vui.

- Vui hay buồn?

- Cả hai.

- Ở bên em mà anh vẫn thấy buồn à?
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Truyện đêm khuya giải sầu
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan
BÌNH LUẬN