Logo
Trang chủ
Chương 35

Chương 35

Đọc to

Tuyệt vời, tôi sẽ viết lại nội dung của bạn theo chuẩn tiếng Việt, giữ nguyên văn phong:

– Cầm kỳ, thi họa, giai nhân bên cạnh, còn gì hơn em nữa nhỉ?

– Em không hiểu.

– Nước chè, thuốc lá, em nữa, đủ bộ ba rồi.

Em gái cười cười. Mình tám với em gái một lúc nữa, cũng khá vui. Ông chú gọi điện có công chuyện, chào em gái, mình bước ra ngoài, thấy ông đợi sẵn rồi. Trước lúc đi, móc điện thoại ra nhắn chào tạm biệt em gái. Trong lòng phấp phới về một thử thách mới, cái bản tính ham vui của mình lại trỗi dậy. Nhưng chợt nghĩ về em gái, thấy cũng run run trong lòng. Thôi kệ, cái gì đến sẽ đến, băn khoăn nhiều mệt mỏi, mình cũng đã suy nghĩ rất nhiều rồi.

Về nhà thì trời cũng đã tối, hơi mệt mỏi vì quãng đường xa. Tắm rửa xong, lết tấm thân ngọc ngà đi kiếm chút đồ ăn. Cũng chả muốn ăn lắm, nhưng không ăn thì ai thương mình, cố nuốt một chút rồi lên giường nằm. Cứ nằm suy nghĩ vẩn vơ, nghĩ đến em gái, nói là làm, mình vơ lấy điện thoại…tút…tút…đầu dây bên kia bắt máy, một giọng nói ngọt như đường:

– Em nghe ạ.

– Em về nhà chưa?

– Em về rồi ạ.

– Ừ, đi đường có lạnh không em?

– Cũng hơi lạnh anh ạ. Anh đang làm gì vậy?

– Nằm giường, đắp chăn và nói chuyện với em.

– Ngoan vậy! Anh không đi đâu chơi à?

– Nói chuyện với em cũng tính là đi chơi rồi.

– Hehe, thế nếu gặp nhau đi chơi thì tính là gì?

– Là chơi bời. Mình cười cười trêu em gái.

– Vậy chắc anh hay chơi bời lắm phải không?

– Ai thích thì anh đi, không thì cháy nhà anh cũng không đi.

– Anh thì chắc là có nhiều người để thích rồi… Em gái hơi trầm ngâm, chắc cũng nghĩ mình là thằng không vừa.

– Ngược lại, anh là cháu ngoan Bác Hồ đấy! Hôm nay ăn cưới vui không em? Mình lảng lảng sang vấn đề khác, cứ để em gái hỏi rồi phải trả lời thì mệt lắm. Chả muốn suy nghĩ gì nhiều nữa.

– Dạ cũng vui, nhưng hơi mệt anh ạ. Sao anh phải về sớm vậy?

– Anh có việc nên đi trước. Anh cũng muốn ngồi nói chuyện thêm với em. Mình buông lời ong bướm trêu em gái.

– Muốn nói chuyện với nhiều em chứ riêng gì em đâu. Em gái troll mình mới sợ.

– Không liên quan, em là người anh muốn nói chuyện nhất.

– Vậy còn nhì, ba, bét thì sao hả anh?

– Anh không xếp hạng, chỉ có nhất và bét thôi. Bét thì có cạy miệng anh cũng không nói.

– Anh cũng kén quá nhỉ?

– Anh yêu cái đẹp mà.

– Em có đẹp đâu, em thấy em bình thường.

– Anh tin vào mắt thẩm mỹ của anh, mà anh có khen em đẹp đâu, nhận vơ kìa. Mình phá lên cười, ai bảo lúc nãy em gái dám trêu mình.

Chắc em gái ngượng vì bị mình trêu, hừ một cái rồi nói:

– Vậy sao anh còn nói chuyện với em? Chả phải anh yêu cái đẹp mà?

– Anh yêu cái đẹp không có nghĩa anh ghét cái xấu, hai vấn đề khác nhau mà em.

– Ý anh chê em xấu hả?

– Em ở mức giữa hai vấn đề đó.

– Là gì hả anh?

– Dễ thương và xinh xắn. Điều này mới thu hút anh.

– Hihi. Anh khéo lắm, em sợ con trai khéo quá.

– Sao lại như vậy hả em?

– Thường họ đa tình.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Huyền Giám Tiên Tộc (Dịch)
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan
BÌNH LUẬN