Logo
Trang chủ
Chương 35

Chương 35

Đọc to

Gâu gâu gâu, 3 tiếng kêu khô khốc nhưng đầy uy lực, 2 con chó con xồ ra cắn ăng ẳng vào song cửa sắt.

Đú à, làm mình thót cả tim, bố sút cho phát chết bẹ giờ. Quay đi quay lại đã không thấy Linh đâu – tên con bé đi cùng với mình

Ngẩng đầu xuống, cúi đầu lên:

– Đâu rồi, chạy đâu mất rồi.

– Đây đây….

– Đâu đấy

– Trên này

Á đù, đùa chứ, chưa gì đã tót lên cây rồi, con gái con đứa đéo gì mà như khỉ ấy.

– Xuống đê, chó con, sợ cái gì. Nhanh đê còn đi vặt xoài.

– Ờ, chờ tí.

"Toạc" – tiếng kêu xé lòng quen thuộc, mình biết chuyện gì vừa diễn ra nhưng vẫn làm thinh giả bộ điếc

….

– Mày ơi

– Gì đấy.

– Rách mẹ nó quần rồi, quần bị mắc vào cành cây.

– Rách chỗ nào, đâu xem nào

….

– Còn lắm chuyện.

– Thôi chờ tao về nhà thay quần đã, để mẹ biết thì chết.

Nói rồi nó lò dò tụt xuống, tay cứ che che mông, chắc rách mông rồi, trông cái thế buồn cười lắm. Mình thì cũng nghiện nhìn nhưng cứ phải giả vờ quay mặt đi vờ như không để ý, nhưng cũng liêng liếc cơ (mất dạy từ nhỏ).

– Nhanh lên đấy nhé – mình gọi với.

– Rồi rồi mà

Vắt vẻo trên cây 30p, đang thiu thiu ngủ thì…

– Này

– Hở – mình chồm người giật mình tí ngã

Thấy nó nhăn nhở ở dưới đã thay bộ quần áo khác đẹp hơn nhưng cái mặt vẫn đen nhẻm đang hớn hở nhìn mình. Nhưng vì cái tội cho mình chờ dài cổ nên mình giả bơ nó.

– Thôi, giận cái gì, tao về nhà thì mẹ bắt ở nhà luyện chữ, cơ mà nghĩ mày đợi ở ngoài sốt ruột quá nên tao trốn ra đấy, đi vặt xoài rồi tí chơi trò nấu cơm đê.

Nghe nó nói thế mình cũng xuôi xuôi:

– Đi.

À, đọc mọi người cứ thắc mắc vì sao mà nhân vật Linh lúc thì mình gọi là chị, lúc thì mình gọi là nó vì cơ bản Linh hơn mình 2 tuổi, cơ mà chơi với nhau từ bé, nhà thì lại ở đối diện nhau, nhà đó thì không có con trai, thấy mình đẹp trai ngoan ngoãn có tiềm năng nên là nhận mình là con trai nuôi, mình gọi bố mẹ Linh là bố mẹ.

Đến với cây xoài đầy chông gai và chắc trở, thân cây to dài được trang trí kèm theo một đống đèn nháy bằng thép gai lấp lánh trông đầy sự thử thách chinh phục. Nhưng nó làm sao ngăn nổi sự ngọt ngào của những trái chua chát căng mọng đang mời gọi hai đứa kia, bất chấp hàng thép gai kẽm sắt, như mọi khi, cái Linh địu mình lên lưng:

– Bám nhanh lên thành cổng đi mày nặng quá.

– Từ từ, cố lên tí

– Nặng lắm rồi…..Á….á….á….

Nó hét lên rồi lấy hai tay che mắt, để mình chới với trên cánh cổng một lúc rồi cũng rơi cái bịch.

– Con điên này, mày làm cái gì thế.

– Eeu ơi, quần mày bục đũng rồi, chim thò lò ra, nhìn kinh quá.

Nói thật mình cũng hơi quê quê, bình thường bà với mẹ vẫn hay tắm cho mình, bà mình thường nói: "Đây là con rồng, con rồng sun đuôi, con trai hô mưa gọi gió ở đây nè"

Nói rồi bà cứ búng búng yêu nó mấy nhát, mình thì cũng tự hào lắm, hay tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chạy quanh nhà không thèm mặc quần áo luôn, cốt để khoe trym với mọi người. Mình tự hào lắm ). Cơ mà không hiểu sao hôm nay bị con này nó chê là "nhìn kinh", mình thấy quê quê.

– Bà tao vẫn khen nó đẹp đấy chứ.

– Êu ơi, thôi thôi, về nhà thay quần đi.

– Thôi, vặt xoài xong đã.

….

– Cõng tao lên đi mày.

….

– Nhanh lên.

– Thôi, kinh lắm.

– Kinh cái đéo gì, thế có ăn xoài không.

– Có, nhưng mà…

– Nhưng nhị cái gì, nhanh lên.

Cuối cùng nó cũng phải cõng mình, nhưng đéo hiểu sao, khi minh kẹp chân vào chỗ eo lưng nó, nó cứ cong cong con lưng hình như để tránh con "rim" của mình.

– Mày làm gì thế, ưỡn người như thế thì làm sao tao trèo lên được.

– "Rim" của mày cứ nhồng nhộc vào lưng tao, kinh lắm.

– Mẹ, con dở này, nhanh lên không ổng ra bây giờ là hết ăn.

…..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Dòng đời nổi trôi
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Trường
BÌNH LUẬN