Logo
Trang chủ
Chương 6

Chương 6

Đọc to

Mấy hôm nay không vào được VOZ, nhớ các mẹ vãi.

Sau nhiều ngày thư từ qua lại, mình với em Lan quen hơi nhau rồi, mỗi tiết không được nhìn thấy nhau là như kiểu một năm không gặp ấy.

Như bao hôm khác, ngoài chủ nhật ra thì hôm nào em cũng học. Mà hôm nào học thì hôm ấy sẽ có tiết mục "nhanh nhanh hết tiết để mình nhận thư nào". Ngồi trong lớp tay chân mồm miệng không yên. Mình ngồi cạnh thằng Quyết mà, hai thằng cứ nói chuyện, tâm sự như hai bố già. Chả là thằng này cũng thích một nhỏ trong lớp, kể cho mình nghe, mình cũng tư vấn như thật ấy, mặc dù chả biết cái mẹ gì luôn. Đang mải tư vấn về luật hôn nhân cho nó thì bà cô bắt được. Dĩ nhiên là đứng hết tiết rồi. Mọi người thì biết rồi đấy, khi chờ đợi cái gì đó thì cảm thấy thời gian thật chậm, phải nói là cực kỳ chậm luôn chứ chẳng phải chậm nữa. Còn có 15 phút thôi mà mình đứng ngồi không yên. Bị đứng cơ mà hai thằng vẫn chém như thường, kết quả là mỗi bố một góc lớp.

Phù, ra chơi rồi, chạy thật nhanh ra cửa sổ chỗ nàng ngồi, ôi cái gương mặt ấy, dễ thương quá, chỉ muốn thơm cho phát thôi. Thấy mình đang đứng ở cửa sổ, mặt tí tởn hớn hở, nàng với tay ra véo má mình một cái rồi đưa tờ giấy cho mình. Mình cũng được đà bắt được tay nàng qua khung cửa sổ rồi...vặt lông tay. Hai đứa cười ầm ĩ cả khu đó lên, trai làng nó nhìn mình với ánh mắt tóe lửa điện lắm cơ mà mình cũng không quan tâm mấy, cảm giác được gato phê lắm.

Chạy vào lớp dở thư đọc, hí hửng khi thấy nàng hỏi ý là chút có bận không, đèo nàng về, hôm nay nàng không có xe. Hí hí, gợi ý cho mình đây mà. Nhà nàng thì xa hơn nhà mình đến 6 cây số. Nghĩ cày đít đạp xe thì cũng ngại đấy cơ mà vì một mùa đông không lạnh thì thấm vào đâu.

Thấy mình như kiểu bị kí©ɧ ɖụ© à nhầm, kích động, thằng Quyết không dám bắt chuyện nữa vì sợ dính quả vào sổ đầu bài. Được một lúc thì nó quay sang hỏi mình:

- Mày không để bố học à?

- Học học cái c*m mày à, hôm nay đi vệ sinh ngã đập đầu vào bồn cầu à? - Mình nói.

- Lại đợi thư của cái Lan à? - Thằng Hưng quay xuống (thằng này thì max chăm học, ít khi tham gia nói chuyện lắm).

- Ừ - Mình trả lời.

- Cầm mẹ điện thoại của bố mà nhắn tin với em nó, thư với từ sốt cả ruột đợi lâu bỏ mẹ - Thằng Quyết nói.

Kể ra cũng bất tiện thật, cứ phải chờ đợi như thế này cũng chán, nên là mình quyết định lấy điện thoại thằng Quyết dùng luôn.

Ra chơi, mình chạy ra cửa sổ gọi Lan, em nó lon ton chạy ra rồi, chứ không dám thò tay ra cửa sổ nữa, chắc sợ mình vặt lông tay hay sao ấy.

- Gọi Lan ra ngoài có việc gì thế (câu này mình thấy em nó hỏi max thừa, gọi ra chơi chứ làm gì), à mà chút nữa Cường có đèo Lan về được không? (biết rồi còn hỏi).

Mình thì khi đã quen ai rồi là mình cù nhây với người đó ngay:

- Chết rồi, tẹo nữa C có việc rồi còn đâu.

- Vậy à - Em nó lí nhí như mèo, cũng có một chút gì đó thất vọng lắm.

- Ừ, chút nữa C phải đi bơm xe, rồi mới dám đèo một con lợn, hỏng xe đi bộ thì chết haha.

Em nó biết bị mình trêu nên cấu véo mình ghê lắm, mà mình thì chẳng thấy đau gì cả, chỉ thấy phê phê sao ấy, hạnh phúc lắm.

Hết giờ, chạy thật nhanh xuống lấy xe rồi...nấp vào một góc chờ nàng ra. 3 phút sau thấy nàng xuống chỗ hẹn, còn mình thì gặm bánh mì lấy sức tí đèo nàng. 15 phút sau chưa thấy mình ra nàng sốt ruột lắm rồi hay sao ấy, chứ thấy chân tay dậm xuống đất ầm ầm, mồm thì lầm bầm chắc chửi mình đây mà, thảo nào thấy ngứa mông thế. 5 phút sau chắc hết kiên nhẫn rồi, thấy nàng quay đít đi, chắc tính đi bộ về đây mà.

Thấy tình hình có vẻ ban căng, mình lò dò đạp xe từ đằng sau, cố gắng hắng giọng thật to cho nàng nghe thấy, cơ mà hình như ngó lơ mình rồi thì phải. Cũng đúng mà, trêu hơi quá thì phải. Không thấy nàng nói gì, mình lại đò "xe ôm đây, vừa đi vừa ôm, lấy rẻ thôi, đi không bạn ơi" - Mình ngó mặt mình trước mặt nàng.

- Không thèm. Hứ - Nàng dỗi.

Moá, bố mày cho đi bộ bây giờ, làm chảnh à (mình nghĩ thế thôi).

Mình chọt chọt vào tóc nàng, vai nàng, nàng toàn hất tay mình ra, thấy tình hình có vẻ căng thằng mình xuống xe dắt bộ với nàng bắt đầu giải thích:

- C trêu Lan tí thôi mà, giận C thật đấy à.

...Im lặng.

- C xin lỗi mà. Lan đừng giận nữa mà.

Vẫn không nói gì, thấy vậy em cũng lò dò đi đằng sau nàng luôn, mỏi chân quá mà không dám trèo lên xe đạp. Cố tỏ ra trông thật thảm hại đến tội nghiệp để lấy lòng nàng, thế mà có tác dụng phết các bác ạ, được một lúc thì em nó quay lại ngoạm một phát vào cánh tay em các bác ạ. Không đau lắm nhưng cũng đủ thốn. Nàng ngước lên nhìn em cười hề hề rồi trèo lên xe chỉ chỉ vào yên xe. Hiểu ý, em nhảy lên xe đèo nàng.

Trời tối rồi, tan tầm, thành phố trở nên đông đúc hơn, bon chen nhau thật ngột ngạt, ai ai cũng vồn vã để trở về sau một ngày làm việc. Giữa dòng người đông đúc xô bồ và hối hả ấy, thì ở bên lề nào đó có sự bình yên đến lạ, chẳng ai nói với nhau lời nào, mà chỉ có cảm giác thật ấm áp mà cả hai mang lại cho nhau, nó cᏂị©Ꮒ vào máu vào ven của hai tâm hồn mới lớn những thứ xúc cảm thật kì lạ đầy mơ hồ nhưng cũng không kém phần kí©h thí©ɧ. Nàng khẽ luồn tay qua eo mình, đan hai tay lại với nhau rồi ngả đầu vào lưng mình hát vu vơ. Thoáng chút bối rối mỉm cười, mình mong thời gian trôi chậm thôi, thật chậm để mình ghi nhớ...khoảnh khắc này, khoảnh khắc ngọt ngào của mối tình đầu...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Truyện đêm khuya giải sầu
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Trường
BÌNH LUẬN