Logo
Trang chủ
Chương 7

Chương 7

Đọc to

Đưa nàng về đến nhà thì trời đã tối hẳn rồi. Nhà nàng nằm sâu trong cái ngõ, mình thì mắt cận, mấy lần phi vào ổ gà. Nàng ngồi đằng sau thì càng ôm chặt mình, hờn dỗi miệng thì la hét ầm ĩ, "hí hí".

- Xuống xe tiểu thư ơi, hết xiền rồi - mình kêu.

- Hí hí, Lan cảm ơn nhé, đứng đây chờ Lan tí nhe.

Nàng chạy vào nhà, ngôi nhà cũng không quá to, vừa đủ để cho bốn người sinh sống một cách thoải mái.

Trên tay cầm cốc nước đưa cho mình:

- Uống đi này, rồi còn về không muộn mất rồi.

- Ơ ơ, đuổi đấy à, tiền xe đã trả đâu mà đòi đuổi về đấy - mình nhăn nhở rồi cầm cốc nước tu cái ực.

- Thế cho xin 50k tiền nước đi - nàng chìa tay ra trước mặt mình.

- Sao đắt thế - mình trợn mắt.

- Uống nước là chấp nhận rồi, kêu ca chi, tiền đâu, nhanh lên nào - nàng cười cười.

- Tự nhiên nhớ mẹ quá. Thôi tớ về đây muộn rồi - quay đít chạy mất.

- Nàyyyyyy, đi về cẩn thận đấy nhé - nàng với theo.

- Ờ biết rồi tiểu thư…ư…ư ư hự - moá cái ổ gà chết tiệt.

Về đến nhà mẹ hỏi sao về muộn thế, mình kêu là hôm nay phải ở lại trường tập văn nghệ cho 22/12. Biết là bả không tin rồi cơ mà cứ chém ra, chẳng lẽ lại bảo con lai gái về nhà mẹ à.

Sáng hôm sau đi học, đang thời kỳ kiểm tra giữa kì, nó làm cho hai tiết đầu quay nhau như chong chóng, mắt thì hoạt động hết công suất. Thằng Hiệp dãy bên mình (mình và nó cách mỗi một khoảng trống để giáo viên đi) thì cứ che che đếu cho mình chép. Mình là mình cay lắm. Đm nó dở phao không cho mình chép bài, thế là tí bà giáo đi xuống mình làm bộ ngó sang nó, bà giáo nhìn thấy thằng bé đang tay cầm chim à nhầm tay cầm giấy tay cầm bút, đầu cứ cúi xuống ngăn bàn. Thế thôi xong, vào sổ đầu bò. Thằng này nó cú mình lắm đây. Nói qua về thằng này tí cho anh em tưởng tượng, người thì loắt choắt một mẩu, mắt thì ti hí mắt lươn, đầu tóc thì max hôi, nghi vấn thằng này bị hăm nách hăm bẹn với hay thả bom xịt nữa cơ. Mình là mình không đánh giá con người qua bề ngoài cơ mà cái mấu chốt là bố này hay lươn lẹo khoe mẽ với bố láo. Tương truyền rằng nó kể nhà nó thuộc hạng max giàu ở trên phố (thằng này dân phố về trường huyện học, em là dân tỉnh lẻ ở huyện đấy ạ). Đi học thì toàn phải SH của bố, ô tô của bà hàng xóm lái đi thì mới đi học. Thực tế thì em thấy thằng này toàn quá giang thằng bạn cùng lớp đi học. Bố mẹ nó thì thi thoảng mới đón nó đi học còn đâu toàn đi nhờ. Hôm trước thấy thằng bé khoe mới được mua đạp điện, hôm sau thấy vác ngay đi học có vẻ hãnh diện lắm (vì cơ bản thời em học là đạp điện bắt đầu nó hot). Đi đến nơi gửi xe của lớp, thằng bé lôi trong balo cái xích to như một cái xích chó tưởng làm gì hoá ra nó khoá xe nó lại các bác ạ. Em thì suýt phụt cmn miếng xôi đang nhai dở vào đầu nó. Chắc sợ trộm nó vào khuân xe nó đi quá. Không muốn cho nó vào truyện đâu cơ mà thôi, cho nó vào vai phản diện cũng được.

Ra chơi, Em chạy sang lớp Lan lấy số điện thoại của nàng:

- Mới sắm điện thoại đấy à, ghê nhé.

- Đâu có, C mượn của thằng Quyết đấy, chứ mẹ có cho dùng điện thoại đâu - mình trả lời.

- Đây, cầm lấy - nàng ghi ra giấy đưa cho mình.

- Ok nhóc, à cho nhóc cái này này - mình rút trong túi ra 5 cái kẹo mút mới mua hồi sáng (nàng thích ăn kẹo mút).

- Hi hi tks ku nhé.

Nàng cười tít làm mình ngất ngây đứ đừ vài giây. Nháy mắt với nàng rồi chạy về lớp.

Hí hửng lấy điện thoại thằng Quyết ra nhắn tin với nàng ngay cho đỡ xồn xồn.

Mình: "alo, Lan ngố đang làm gì đấy!!"

Lan: "Đã nhắn tin rồi, đang ngồi chơi nè"

Mình: "thật ngồi chơi không đấy hay đang…nhớ tớ đấy" - thú thật là khi nhắn cái tin này mình cũng hơi run, vì cũng chưa xác định được tình cảm với mình là như thế nào cả. Nhỡ nàng lại nghĩ mình bị bệnh ảo tưởng thì bỏ mẹ.

Lan: "Ai biết được đấy, đoán xem."

Đọc được tin này em sướng rơn, tâm hồn lên đến tận 18 tầng địa ngục luôn ý lộn thiên đàng luôn.

Em cứ ngồi hí hoáy nhắn tin với nàng suốt cả tiết học, thằng Hiệp kia thì nhìn thấy mình như vậy thì ra vẻ cay lắm, vì đầu năm mới vào trường nó đã tán Lan rồi nhưng bị Lan từ chối thẳng thừng luôn.

Mấy lần nó cứ mân mê ngồi quàng họ bắt chuyện với mình, nói chuyện phiếm thì ok mình nói chuyện, đang yên tự nhiên nó chuyển chủ đề nói về Lan. Nó bảo:

- Con này thì yêu đương linh tinh với thằng này thằng khác chán rồi, trước tôi tán nó chán rồi tôi bỏ ấy chứ. Hê hê. Đã xấu còn hay làm chảnh (câu này là mình nhớ nguyên văn luôn).

Không hiểu sao máu nóng sộc lên đầu mình đứng dậy đạp thằng này dúi dụi vào tường. Thằng Quyết quay lại giật mình hét:

- Dkm, chúng m làm gì mà ầm ầm thế.

Thằng Quyết quay ra thì nhìn thấy thằng Hiệp đang dúi vào góc lớp, mình thì mặt phừng phừng tay xốc cổ áo thằng Hiệp lên, thằng bé giẫy giụa rồi chân tay quơ đạp linh tinh mồm thì chửi mình.

Thằng Quyết với thằng Hưng chạy đến lôi mình ra, mình kịp bồi thêm cho nó một quả sút nữa vào bụng.

Thằng này chỉ mặt mình:

- Tí nữa m đ*o về được nhà đâu con ạ - vừa nói vừa rơm rớm nước mắt sắp khóc bị mình đạp cho 2 phát mà.

Nghe nó nói xong mình vùng tay thằng Quyết ra, đến đạp cho nó một phát nữa ngang bụng.

- Ờ, tí bố về nhà bác, đ*o thích về nhà đấy có sao không.

Rồi mấy đứa kéo mình ra khỏi lớp. May lúc đấy bà giáo đang đi dự giờ ở lớp khác hay sao ấy không có ở trong lớp không thì cũng rách việc.

Thằng Hiệp không thấy có mặt trong lớp hai tiết cuối, chắc đi gọi đàn đến cắn mình đây mà. Thằng Quyết thì alo cho mấy thằng bạn máu của nó đến chắc khoảng được 10 mạng tý có gì còn dàn xếp. Mình thì từ bé đến giờ đíu sợ đánh nhau là gì rồi nên với thằng này thì chả ăn thua gì với mình (cơ bản là mình to từ bé, trước lại nghịch ngợm nên đánh nhau suốt).

Lan nhắn tin cho mình.

- Vừa nãy C đánh nhau đấy à.

Mợ, thông tin nhanh thật.

Mình: à ừ, thằng này nó gây sự với C ấy mà.

Lan: thế có sao không? Thằng này nó tiểu nhân lắm, C kệ nó đi đừng dây với nó.

Mình: ừm, C biết rồi. Lan học đi.

Trả điện thoại cho thằng Quyết, ngồi chờ đến lúc về.

.

.

.

Tùng…tùng…tùng tan học, đi ra cổng trường, thì thấy thằng Hiệp chờ sẵn ở ngoài.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Thực Tập Sam Sung
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Trường
BÌNH LUẬN