Em: Anh chỉ giơ lên,
Em: Chứ đã đặt xuống đâu. :pudency:
T: Giơ lên là có ý định rồi.
T: Hừ.
Em: Anh thương còn không hết,
Em: Ai nỡ.
Em: Em không nhớ cũng tốt,
Em: Vì có một số chuyện anh cũng không hy vọng em nhớ.
Em: Và anh cũng không muốn nhớ, cũng chẳng bao giờ muốn kể lại nữa.
Em: Anh nhớ nhiều chuyện về em,
Em: Vì lúc đấy em chiếm một phần quan trọng trong tâm trí anh mà.
T: Có chuyện gì xấu hổ ế?
T: A làm em muốn hóng rồi đấy.
T: Kể đi, kể đi.
T: Hê hê.
Em: Không kể.
Em: Nãy giờ em nghĩ anh chém gió hả?
T: Kể đi mờ.
T: Có gì xấu hổ ế?
T: Nhanh không em đi ngủ thì đừng hối hận.
Em: Anh hứa là nếu mà em biết chuyện này thì cũng không muốn anh nói ra đâu.
Em: Cho nên anh nghĩ không nói là tốt nhất.
Em: Chỉ có một chuyện này,
Em: Mà anh chưa nói với ai bao giờ.
Em: Cũng là sự thật.