T: Nói.
T: Nhanh.
Em: Là...
T: Em nói cho anh biết,
T: Em chuyên quyền.
Em: Anh nhớ em. :big_smile:
T: Nên anh đừng có mờ.
T: @@
T: Ớ,
T: Không tính, không tính.
T: Anh đừng có lừa em.
T: Có gì xấu hổ nói đi.
Em: Từ ngày em chuyển đi,
Em: Anh thật sự vẫn mong tin tức em.
Em: Vẫn mong được gặp lại em.
Em: Mà lâu quá rồi.
Em: Anh nói thật.
Em: Anh không phủ nhận được là anh đã nhớ em nhiều. :big_smile:
T: Được.
T: Cho phép anh nhớ.
T: Tiếp tục nhớ cũng được. :big_smile:
Em: :big_smile:
Em: Khỏi cần em cho phép. :3
Em: Vì em chả cấm được nên mới nói thế thôi. :v :v :v
T: Không cấm nhưng mờ em thờ ơ thì cũng làm gì.
T: Anh càng tức hộc máu thôi.
T: Thờ ơ lạnh nhạt là thế mạnh của em.
Em: Ồ hay.
Em: Thế trước giờ em không biết gì, cũng chả nhớ gì về anh thì có khác nhau là mấy không? :v