Tôi: Đàn ông lo việc lớn.
T: Tôi thề không lấy người có quan điểm như thế. Hừ.
Tôi: Chứ không làm vớ vẩn.
T: Việc lớn, nhưng phải biết san sẻ việc nhỏ.
Tôi: Nhưng mà anh chỉ thích nấu, không thích dọn. Nếu bạn chấp nhận rửa bát thì anh nấu cũng không sao.
T: Tôi cũng thế. Tôi thích nấu, không muốn rửa bát. Ở nhà trọ cũng là bạn rửa, ở nhà là em trai tôi rửa.
Tôi: Thế cuối cùng là ai phải nhường?
T: Tôi không rửa bát, hoặc phân chia.
Tôi: Anh sẽ không thay đổi quan điểm lúc bình thường.
T: Thế anh đợi mờ lấy osin về nhà đi. Hừ.
Tôi: Haizzzzz.
T: Tôi không thèm cãi anh nữa, tức lồi mắt ra. Tôi đi nấu cơm đây.
Tôi: Ồ, tức tối là biểu hiện yếu kém, đuối lý đó bạn.
T: Cãi nhau với người mà câu cửa miệng là "đó là quan điểm", "là cách sống" thì cãi làm gì, vì bản tính khó dời.
Tôi: Em chỉ cần nhớ rằng anh không phải là người vô lý, anh cũng không phải vô tâm. Thế là được. Chứ anh cũng không muốn giải thích nhiều. Cãi nhau được lúc nữa em trút giận vào mấy món ăn lại khổ thân người ăn.
Đệ trong cuộc trò chuyện trên là một cô bạn học cùng cấp 3 với bạn tôi suốt 3 năm. Bạn này hiền nên khả năng bị bạn T bắt nạt làm "đệ", vì bạn T cũng khá cá tính.
Tóm lại, tối qua tôi, ông xoăn xít và hai bạn nữ kia đã đi chơi. Bạn T chở bạn của bạn ấy, còn tôi và ông xít mỗi người một xe. Lúc về, tôi định chở cả hai bạn nữ về đến nhà, nhưng đến đoạn Thái Thịnh mới thì bạn M (bạn của bạn T, nhà ở đó nên rẽ về trước). Còn tôi chở bạn T về. Lúc đó, bạn T có vẻ không vui lắm khi bạn M không chịu để tôi chở về do trời lạnh mà để cho tôi chở.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Thằng bạn tôi