Logo
Trang chủ

Chương 5: Giả Long Thiên Tử

Đọc to

"Đó gọi là Vô Cực linh căn."

"Truyền thuyết, nó vô ảnh vô hình, là màu trong suốt."

"Loại linh căn này mạnh hơn Cửu Phẩm gấp mười, gấp trăm lần."

"Nhưng loại linh căn này chỉ tồn tại trong thần thoại, hiện thực căn bản không có."

"Thế nào, ngươi cảm giác mình có Vô Cực linh căn?"

Tháp Chủ châm chọc một tiếng: "Cửu phẩm chính là tồn tại mà ngươi cả đời ngưỡng vọng, hãy trân trọng cơ hội được đối mặt với thiên kiêu Cửu phẩm đi!"

"Chờ hắn trưởng thành, đời này của ngươi, tư cách để hắn nhìn thẳng một cái cũng không có!"

Nghe vậy, thiếu niên đầy rẫy đắng chát.

Chỉ một lần kiểm tra thiên tư, liền quyết định sự phân chia tôn ti tương lai của bọn họ. Một kẻ là Chân Long trên trời, một kẻ là kiến dưới đất. Sự so sánh này tàn khốc đến làm người ta tuyệt vọng.

Giang Phàm ở mật thất sát vách, tự nhiên cũng nhận ra động tĩnh này.

"Không thể nào? Lục Tranh có Cửu phẩm linh căn?"

Giang Phàm mặt lộ vẻ kinh ngạc. Nếu hắn có thiên phú như vậy, tại sao ăn tài nguyên của Hứa gia mười năm, lại không bằng Lục phẩm của Hứa Di Ninh?

Đang lúc hắn suy tư, bỗng nhiên phát hiện, thước thủy tinh của mình lại lần nữa có phản ứng. Từ trong thước bay ra một đoàn chùm sáng mịt mờ, rơi xuống trước mặt hắn. Khi hào quang tan đi, đúng là hai bản công pháp!

"A? Đây là công pháp ban thưởng cho ta?"

Giang Phàm trong lòng vui vẻ. Hắn vội vàng nhặt lên, nhìn kỹ một chút.

Một quyển là tâm pháp Hoàng cấp cao đẳng, tên là 《 Thanh Phong Chân Kinh 》. Bản còn lại là công pháp Hoàng cấp cao đẳng, tên là 《 Thất Tinh Kiếm Quyết 》.

Công pháp cao cấp nhất của Cô Chu thành là Hoàng cấp trung đẳng. Hắn lại đồng thời nhận được hai quyển công pháp Hoàng cấp cao đẳng! Quan trọng nhất là, trong đó có một quyển là tâm pháp mà hắn cần thiết!

"Ta rốt cuộc là cấp bậc gì a? Sao lại ban thưởng cao như vậy?"

Giang Phàm không khỏi kinh ngạc. Hứa Di Ninh có Lục phẩm linh căn chỉ được ban thưởng một bản tâm pháp Hoàng cấp hạ đẳng mà thôi.

Nhưng mặc kệ là nguyên nhân gì, Có hai bản công pháp, còn có đạo linh căn trong suốt kia, mình sẽ tiến bộ như bay trong thời gian ngắn nhất!

Hắn ước lượng kỹ công pháp, mở cửa đá.

Tiếng mở cửa lớn, thu hút sự chú ý của vô số người vây xem.

"Thì ra là Giang Phàm a! Dọa ta một phen, còn tưởng rằng là Lục Tranh ra rồi!"

"Lần kiểm tra này của Giang Phàm, hình như lại là không có linh căn a?"

"Ai, cách nhau một bức tường, một bên là Cửu phẩm khoáng thế, một bên là không có linh căn, chênh lệch này quá lớn!"

"Hứa gia là một nơi thần kỳ, mười năm ăn nhờ ở đậu, vừa có thể nuôi ra một kẻ phế vật, cũng có thể nuôi ra Chân Long ngạo thế, ha ha."

Giang Phàm nhíu mày.

Muốn giải thích với bọn họ một phen, nhưng suy nghĩ kỹ lại, cần gì phải thế? Thầm tu luyện hai quyển công pháp Hoàng cấp cao đẳng, lặng lẽ nâng cao thực lực mới là vương đạo.

Hắn hiện tại không nơi nương tựa, để người ta biết nội tình, ngược lại dễ dàng rước lấy phiền phức lớn.

Cho nên, hắn chỉ đáp lại bằng một tiếng cười nhạt.

"Giang Phàm, ngươi cũng ở đây? Bên trong tình huống thế nào?"

Hứa Di Ninh cùng Hứa Chính Ngôn chạy tới, phát hiện Giang Phàm cũng đang kiểm tra. Hứa Di Ninh cắn chặt môi đỏ, ngữ tốc rất nhanh truy vấn.

Giang Phàm sắc mặt thản nhiên viết xuống tờ giấy: "Lục Tranh kiểm tra ra Cửu phẩm linh căn."

Cái gì?

Vẻ mặt Hứa Di Ninh trong nháy mắt tái nhợt, loạng loạng mấy bước, không thể tin được hiện thực này: "Không có khả năng, điều đó không thể nào!"

Vậy mà thật sự là Cửu phẩm xuất thế? Hơn nữa, lại là Lục Tranh được gửi nuôi ở nhà mình?

Hiếu thắng nàng, không chịu nổi đả kích, rơi nước mắt.

Giang Phàm yên lặng thở dài. Hắn luôn cảm thấy kết quả kiểm tra linh căn của Lục Tranh có chút vấn đề, bởi vậy thuận miệng an ủi một chút, viết: "An tâm tu luyện, chậm đợi tương lai."

Hứa Di Ninh nhìn thoáng qua, lại cảm thấy đây là Giang Phàm châm chọc mình, buồn bực nói: "Nhìn ta khóc vui lắm đúng không?"

"Cảm thấy ta từ chối hôn sự của ngươi, đáng đời đúng không?"

"Ngươi nghĩ nhiều rồi. Ta lại không như Lục Tranh, cũng là thiên kiêu Lục phẩm linh căn, mạnh hơn ngươi gấp trăm lần nghìn lần!"

Giang Phàm bó tay rồi. Trong lòng ngươi có khí, cớ gì tìm ta trút? Thật đúng là không phân biệt tốt xấu, không biết lòng tốt!

Lúc này, Tháp Chủ cũng chú ý tới sự xuất hiện của Hứa Chính Ngôn, nhanh chóng chạy tới, trên mặt nở nụ cười thân thiết vô cùng.

"Hứa huynh, chúc mừng, chúc mừng a!"

Hứa Chính Ngôn thụ sủng nhược kinh. Tháp Chủ kiểm tra bình thường là người nào cũng không cho vẻ mặt, chỉ có thành chủ hắn mới thoáng cho chút mặt mũi. Đột nhiên thân thiết như vậy, còn xưng hô "Hứa huynh", khiến hắn toàn thân nhẹ nhàng, giống như đạp trên bông.

Tiếp theo, cường giả đệ nhất Cô Chu thành, thành chủ Diệp Kế Phong cũng ôm quyền tới: "Hứa gia chủ, thật đáng mừng a, Hứa phủ ra Chân Long!"

Nhìn xem Diệp Kế Phong miễn cưỡng mang cười gương mặt, Hứa Chính Ngôn càng thêm cảm thấy như đang nằm mơ. Có lúc, hắn từng mang theo trọng lễ bái phỏng Diệp Kế Phong, đều ăn phải "bế môn tạ khách", người ta còn chẳng buồn để ý hắn. Bây giờ, lại dùng tâm tình hâm mộ ghen tỵ, chủ động lấy lòng mình.

Mấy vị lão quái vật ẩn thế không ra mà Hứa Chính Ngôn cần phải tôn xưng tiền bối, cũng thân thiết tiến lên bắt chuyện, nói về một số chuyện xưa của thái gia gia hắn, thậm chí tổ tiên Hứa gia và gia tộc của bọn họ. Phảng phất trong vòng một đêm, Hứa gia từ một gia tộc suy tàn không có tiếng tăm, đột nhiên trưởng thành thành gia tộc đệ nhất Cô Chu thành đáng gờm.

Hứa Chính Ngôn hoảng hốt thật lâu mới dần dần an định tâm thần. Hắn hiểu được, tất cả những điều này đều là công lao của Lục Tranh!

Vương Ánh Phượng một mặt kiêu ngạo đi tới: "Phu quân, lúc trước thiếp lực bài chúng nghị, đưa Lục Tranh về Hứa gia bồi dưỡng, chàng nói như thế nào?"

Nghe vậy, Hứa Chính Ngôn mặt mũi tràn đầy hổ thẹn. Lúc trước hắn cực lực phản đối, dù sao tài nguyên Hứa gia có hạn, cho một người ngoài, tộc nhân mình liền phải thiếu rất nhiều. Trở ngại Vương Ánh Phượng lấy cái chết bức bách, hắn mới miễn cưỡng đồng ý. Trăm triệu không ngờ, Lục Tranh lại không chịu thua kém như vậy!

"Là ta có mắt không tròng, may mắn nhờ có phu nhân là phúc tinh, mới để cho chúng ta Hứa gia leo lên Lục Tranh, tương lai là bậc đại năng tuyệt thế!"

Hứa Chính Ngôn ôm Vương Ánh Phượng, trong lòng vạn phần cảm khái.

Vương Ánh Phượng vinh quang đầy mặt: "Đó chẳng phải sao? Lúc trước thiên kiêu Bát phẩm ở Bích Vân thành, nghe nói trực tiếp tiến nhập Thiên Cơ các, sau này trở thành Phó các chủ Thiên Cơ các."

"Lục Tranh của chúng ta là thiên kiêu Cửu phẩm, Thiên Cơ các lập tức sẽ đến chiêu mộ hắn!"

"Hứa gia các ngươi, cứ chờ được ta Lục Tranh đưa lên cao đi!"

Hứa Chính Ngôn thần tâm xao động. Lục Tranh có Cửu phẩm linh căn, đã thay đổi không chỉ vận mệnh cá nhân hắn, mà còn là toàn bộ Hứa gia a!

Sau đó không lâu, trong sự mong đợi của vạn người, Lục Tranh cuối cùng mở cửa đá, trên mặt tự tin bước ra.

Hắn tới trước mặt Hứa Chính Ngôn, quỳ một chân trên đất nói: "Đa tạ bá phụ nhiều năm ơn bồi dưỡng."

"Lục Tranh không phụ kỳ vọng của mọi người, kiểm tra ra Cửu phẩm linh căn!"

Trong lúc nhất thời, toàn trường mọi người đều hâm mộ Hứa Chính Ngôn. Vận khí lớn đến mức nào, mới có thể có được một thiên chi kiêu tử như vậy a!

Hứa Chính Ngôn nào dám khinh thường, vội vàng đỡ hắn đứng lên: "Không được a Lục Tranh, ngươi là thiên kiêu Cửu phẩm, bá phụ sao xứng đáng cái quỳ này của ngươi? Mau mau đứng dậy."

Tâm tình Lục Tranh trước nay chưa từng thoải mái như vậy. Ngày xưa mình trước mặt Hứa Chính Ngôn, luôn phải cẩn thận từng li từng tí, có chút sai lầm liền sẽ bị hắn quát lớn. Bây giờ, hắn lại kính trọng mình như Thiên Thần.

Mà Tháp Chủ, thành chủ Cô Chu, mấy vị lão quái vật gia tộc, cũng đều dùng ánh mắt tha thiết nhìn hắn, cầu xin cùng hắn thiết lập quan hệ tốt đẹp.

Điều này khiến hắn, người hàng năm ở tầng dưới chót, có cảm giác nhảy lên cửu trọng thiên, nhìn xuống thiên hạ vô địch.

Chỉ có điều, dư quang bên trong, hắn thấy được bóng dáng Giang Phàm.

Tất cả mọi người thần phục dưới hào quang Cửu phẩm linh căn của hắn. Duy chỉ có hắn, hai tay chắp trong tay áo, bình chân như vại, không hề lộ ra vẻ kính sợ.

Điều này làm hắn rất khó chịu. Một kẻ phế vật câm điếc, dựa vào cái gì không thần phục mình?

"Giang Phàm? Ngươi không phục?"

Trước mặt hết thảy cường giả, hết thảy đại lão, hết thảy võ giả Cô Chu thành, hắn bá đạo quát hỏi...

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta thật là nhân vật phản diện a
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Ngoc Diep

Trả lời

1 giờ trước

Hôm qua mạng bị mấy anh kê tấn công trên toàn cầu nên ra được có 1 cháp

Ẩn danh

Hoàng Tuấn

1 giờ trước

Hắn ra 1chap ấy chứ , lâu rồi cũng quen dần vậy rồi 🥴

Ẩn danh

Ngoc Diep

51 phút trước

D

Ẩn danh

Dtoobig

Trả lời

1 giờ trước

quao, ko biết nói gì luôn =)))

Ẩn danh

Lọ Thánh Chí Tôn

Trả lời

12 giờ trước

1 chương sẽ thôi à? thôi thì triệu hồi sheshi lương spoil vậy

Ẩn danh

đọc truyện

Trả lời

12 giờ trước

tác giả dành nguyên ngày để viết đúng 1 chương thế giới động vật =))

Ẩn danh

Hòang Đình Khôi

Trả lời

12 giờ trước

Conme :)) múp rụp

Ẩn danh

Nam Hoàng

Trả lời

13 giờ trước

Ad ơi mình cấp vip cho mình mình mới bank 22k quên nội dung

Ẩn danh

Ngoc Diep

Trả lời

14 giờ trước

Trời đất quỷ thần ơi có 1 cháp mà nó ịch kiếm tam cuồng tới mức đi không nổi

Ẩn danh

Ngoc Diep

Trả lời

15 giờ trước

Nay cập nhật muộn

Ẩn danh

Hoàng Tuấn

Trả lời

15 giờ trước

Nay hơn 20h china rồi chưa thấy gì 😀

Ẩn danh

Trancong

Trả lời

16 giờ trước

Mở vip Trancong với ạ