Logo
Trang chủ
Chương 20: Hiến tế

Chương 20: Hiến tế

Đọc to

Chỗ này là một hệ thống cống thoát nước có quy mô cực kỳ to lớn. Trong mắt Duncan, nó thậm chí đã hoàn toàn vượt qua công năng "dọn rác thành phố" cần có. Khắp nơi trong cống thoát nước, có thể thấy những chiếc đèn khí mang theo phù văn và cấu trúc được gia cố đủ để làm nơi trú ẩn, càng khiến hắn đưa ra nhiều phỏng đoán về mục đích của công trình ngầm này.

Nhưng cho dù nơi này gánh vác ý tưởng gì của người kiến tạo khi mới thiết kế, có một sự thật rõ ràng: Ở sâu bên trong công trình khổng lồ này, khuất khỏi ánh mắt của thế giới trên mặt đất, nơi âm u lạnh lẽo này đã trở thành nơi ươm mầm cho một thế lực tà ác nào đó.

Một tập đoàn tà giáo danh nghĩa sùng bái mặt trời, nhưng lại chỉ khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.

Nơi giao hội của vài hành lang cống thoát nước là một không gian ngầm rộng lớn. Những cột xi măng kiên cố chống đỡ mái vòm bằng gạch đá. Cấu trúc đường ống kim loại đúc nối chằng chịt quanh mái vòm như mạng nhện. Những chiếc đèn khí sáng rực chiếu sáng toàn bộ không gian, cũng chiếu sáng đám đông tụ tập tại điểm "giao hội" này.

Một đám người mặc áo đen, ít nhất phải có vài trăm người, đang tụ tập tại nơi ô uế ẩm ướt này. Giữa họ là một đài cao nhô lên khỏi mặt đất. Trên đài cao có một bóng người cao lớn cũng khoác áo đen đứng đó, hiển nhiên là người có địa vị cao nhất trong đám người áo đen này.

Người đứng trên đài cao này không trùm mũ trùm như những người khác, mà đeo một tấm mặt nạ màu vàng kim. Tấm mặt nạ có kiểu dáng kỳ quái, giống như một đĩa tròn tỏa ra vô tận quang diễm về bốn phía, nhưng trên bề mặt lại khắc rất nhiều vết nứt vỡ.

Đằng sau người đeo mặt nạ này, trên đài cao còn có một đồ đằng kỳ lạ. Đó là một cọc gỗ cao lớn, đỉnh cọc cố định một quả cầu lửa đang cháy hừng hực. Hạt nhân của quả cầu lửa kia dường như là một loại kim loại nào đó, bề mặt mở rất nhiều lỗ nhỏ, ngọn lửa từ trong những lỗ nhỏ đó tuôn trào ra.

Khi Duncan bị "áp giải" đến đây, nhìn thấy chính là một cảnh tượng như vậy.

Đám người áo đen tụ tập tại nơi hội họp cũng chú ý tới hắn.

"Chúng ta trên đường đến nơi hội họp đã bắt được một tế phẩm chạy trốn!" Một trong những người áo đen trước đó phụ trách áp giải bước ra, cung kính nói với "người lãnh đạo" trên đài cao, trong giọng nói có chút ý khoe công. "Tế phẩm này ở trong bóng tối chờ đợi quá lâu, tư duy đã có chút hỗn loạn. Nguyện ngài thi triển uy năng, để vinh quang của chủ ta giáng lâm trên kẻ đáng buồn này!"

Thủ lĩnh tà giáo đeo mặt nạ vàng kim trên đài cao xoay người, chăm chú nhìn Duncan với vẻ mặt không đổi, trong giọng nói mang theo một tia ngoài ý muốn và lạnh lẽo: "Tế phẩm chạy trốn?"

Duncan không hề phản ứng, hắn chỉ tò mò quan sát nơi này, bao gồm cả tấm mặt nạ vàng kim trên mặt tên thủ lĩnh tà giáo và đồ đằng quả cầu lửa đang cháy đằng sau đối phương.

Có lẽ, những biểu tượng vật này đối với người bình thường ở thế giới này là những thứ quái dị kỳ lạ, nhưng hắn gần như nhìn thoáng qua đã nhận ra, những vật này… là đang bắt chước mặt trời.

Không phải bắt chước "quang cầu" trên trời bây giờ bị số lượng lớn dòng chảy diễm và vòng tròn phù văn hai lớp trói buộc chặt, mà là bắt chước mặt trời mà Duncan quen thuộc, tỏa ra vạn trượng quang mang, cháy hừng hực.

Những người này thực sự sùng bái mặt trời, sùng bái một mặt trời dường như đã "vẫn lạc" từ rất lâu đời, và lại sùng bái như một loại thần minh nào đó.

Duncan ngẩng đầu, biểu cảm thản nhiên nhìn chằm chằm vào vị thần quan áo bào đen đang quan sát mình trên đài cao. Nhưng có lẽ vì cơ bắp trên mặt bị hoại tử, vẻ thản nhiên này trong mắt đối phương lại càng giống một kiểu đờ đẫn mất đi linh trí nào đó.

Thần quan đeo mặt nạ vàng kim nhìn Duncan chưa đầy hai giây, liền quay đầu phân phó một người đứng cạnh đài cao: "Đi kiểm tra nơi giam giữ tế phẩm, nhanh đi nhanh về."

Sau khi phân phó xong, hắn lại gật đầu với mấy tên người áo đen đã "áp giải" tế phẩm trở về, trong giọng nói mang theo một tia tán thưởng: "Các ngươi làm rất tốt, cho dù đối với chủ là công lao nhỏ bé, điều này cũng sẽ sau khi ánh nắng một lần nữa chiếu khắp vạn vật mà hóa thành vinh quang vĩnh hằng của các ngươi."

Chỉ một câu khích lệ không mặn không nhạt theo thường lệ, mấy tên người áo đen lại như nhận được sự động viên lớn lao, từng người kích động lên, vừa ca ngợi "Thái Dương Thần chân chính" vừa đẩy Duncan lên trước đài cao. Còn vị thần quan đeo mặt nạ kia thì đến giờ phút này mới mở miệng với Duncan: "Kẻ đáng thương đi lạc đường... Ngươi có cảm nhận được cái lạnh sâu giữa nham thạch và bùn đất không ánh sáng không?"

Duncan hoàn toàn không hiểu tên thần côn này đang nói cái gì, chỉ im lặng chờ đợi. Mà vị thần quan kia hiển nhiên cũng không quan tâm "tế phẩm" trước mắt có thể phản ứng gì. Ngôn ngữ của hắn không phải nói cho Duncan nghe, mà càng giống nói cho những tín đồ xung quanh, và càng giống nói cho vị "Thái Dương Thần" mà hắn tin tưởng vững chắc:

"Lạnh lẽo và bóng tối là cực khổ mà mặt trời giả dối để lại cho thế gian này. Dưới sự thống trị của mặt trời giả dối, biển cả bóng tối sâu thẳm tàn phá thế gian, chỉ còn những khối lục địa vỡ vụn để sinh linh kéo dài hơi tàn. Có thể cho dù là trên những lục địa vỡ vụn này, người đời cũng khó thoát khỏi cực khổ. Dưới lòng đất chiếm cứ bóng ma của ngày cũ, trong lòng đất không ánh sáng chúng uốn éo những chiếc nanh vuốt nuốt chửng người. Trên mặt đất tràn ngập hận thù và tranh chấp, linh hồn thuần khiết của nhân loại bị khí tức mà Tà Thần thở ra làm ô nhiễm...

"Chúng ta làm sao chịu đựng được cực khổ lâu dài này? Chúng ta làm sao chịu đựng được thế giới méo mó hoang đường mà mặt trời giả dối mang lại?

"Chúng ta không thể chịu đựng được! Chúng ta chỉ nguyện chủ ta trở về, chỉ nguyện Thái Dương Thần chân thực một lần nữa giáng lâm đại địa, từ trong máu và lửa cháy hừng hực, đem trật tự và phồn vinh một lần nữa mang về nhân gian!"

Dưới ngữ điệu cực kỳ kích động mang tính cổ động của vị thần quan đeo mặt nạ này, Duncan rõ ràng có thể cảm nhận được không khí trong sân hội họp đang thay đổi. Những tín đồ khoác áo đen từng người một kích động lên. Ban đầu họ phụ họa, ngay sau đó sự phụ họa này biến thành những tiếng hô khẩn thiết: "Chỉ nguyện Thái Dương Thần chân thực một lần nữa giáng lâm đại địa! Từ trong máu và lửa cháy hừng hực!" "Chỉ nguyện Thái Dương Thần chân thực một lần nữa giáng lâm đại địa! Từ trong máu và lửa cháy hừng hực!"

"Chỉ nguyện Thái Dương Thần chân thực một lần nữa giáng lâm đại địa," vị thần quan trên đài cao nói với giọng cao. Sau đó chỉ một ngón tay vào Duncan, "Hôm nay, chủ ta sẽ tiến thêm một bước từ trong giấc ngủ say tỉnh lại. Máu tươi của kẻ lạc đường sẽ an ủi vết thương sau khi mặt trời tan vỡ!

"Đưa tế phẩm đến!"

Mấy tên người áo đen từ bên cạnh cùng nhau tiến lên, nhưng Duncan còn nhanh hơn họ. Hắn thậm chí không cần người đẩy, tự mình xoay người bò lên tế đàn.

Thân thể này tuy không dễ dùng lắm, nhưng bò cái đài thì vẫn được.

Leo lên xong, hắn liền đi tới trước mặt vị thần quan đeo mặt nạ. Lúc này, người sau vẫn giữ nguyên tư thế uy nghiêm và thần bí khi vừa ra lệnh. Biến hóa xảy ra quá đột ngột, cách thức triển khai hoàn toàn vượt qua kinh nghiệm thông thường khiến thủ lĩnh tà giáo này lập tức không kịp phản ứng. Hắn xuyên qua tấm mặt nạ vàng kim nhìn Duncan, xung quanh tế đàn cũng lập tức trở nên yên tĩnh kỳ quái.

Duncan dường như hoàn toàn không chú ý đến sự thay đổi của không khí xung quanh. Hắn chỉ cảm thấy mình lại thu thập được thêm nhiều thông tin liên quan đến thế giới này, và vô cùng mong chờ xem trước khi thân thể tạm thời này "hỏng", liệu còn có thể nhìn thấy thêm nhiều cảnh tượng hiếm có không.

"Kia cái gì," mang theo một loại cảm giác mong chờ khám phá nào đó, Duncan xoa xoa hai bàn tay, rất nghiêm túc hỏi thăm, "Sau đó thì sao? Bước tiếp theo là làm thế nào?"

Thần quan đeo mặt nạ: "... "

"Không nghe rõ à?" Duncan nhíu nhíu mày, nhưng vì cơ bắp trên mặt không tiện dùng lắm, nên không nhăn lại được. "Ta nói, bước tiếp theo nên làm cái gì rồi?"

Lúc này, vị thần quan kia cuối cùng cũng kịp phản ứng. Tuy xuyên qua một tấm mặt nạ, nhưng rõ ràng trong ánh mắt hắn xuất hiện một thoáng hỗn loạn. Tuy nhiên, rất nhanh hắn liền đè giọng trầm thấp mở miệng: "Bóng ma trong bóng tối quả thực đã ảnh hưởng đến tâm trí ngươi, nhưng yên tâm đi, mặt trời chí cao chí thánh sẽ chấm dứt khổ sở cho ngươi... Đưa tế phẩm đến trước đồ đằng!"

Hai tên người áo đen lập tức từ bên cạnh đi đến đài, kéo cánh tay Duncan đi về phía cây Đồ Đằng Trụ đỉnh một quả cầu lửa. Bước này Duncan không hiểu lắm, tự nhiên cũng không có cách nào "sớm phối hợp", nhưng hắn vẫn duy trì trạng thái không phản kháng, ngoan ngoãn dưới sự "kiềm chế" của hai tên người áo đen đứng dưới quả cầu lửa đang cháy hừng hực kia.

Mặc dù Duncan trên thân thể không có bất kỳ cử động phản kháng nào, nhưng hai tên người áo đen đang giữ chặt cánh tay hắn vẫn dùng sức cực lớn để kiềm chế cánh tay "tế phẩm", như thể sợ tế phẩm này vào thời khắc mấu chốt sẽ kịch liệt phản kháng và thoát ra. Sức lực của bọn họ lớn dị thường, Duncan thậm chí có thể cảm nhận được xương cốt của cỗ thân thể tạm thời này đều đang từ từ nứt ra, điều này khiến hắn tương đương ngạc nhiên nhìn hai tên người áo đen kia một chút.

Ngay sau đó, vị thần quan đeo mặt nạ kia lại đi tới.

Lực chú ý của Duncan lập tức bị hấp dẫn. Hắn nhìn thấy vị thần quan kia từ trong ngực móc ra một thanh chủy thủ có hình dáng kỳ lạ. Thanh chủy thủ đó cong vặn kỳ dị như những đốt ngón tay khô héo vặn vẹo. Lưỡi đao đen kịt như được chế tạo từ Hắc Diệu Thạch, nhưng trên bề mặt lại phản chiếu ánh lửa trên đồ đằng, nhìn qua quỷ dị phi phàm.

Duncan thầm làm xong chuẩn bị cắt đứt "linh hồn bắn ra". Hắn biết, cỗ thân thể tạm thời này có thể thu thập thông tin hẳn là cũng chỉ đến đây thôi.

Tiếng cầu nguyện của thần quan tà giáo vang lên trên đài cao:

"Thái Dương Thần chí cao chí thánh a! Xin ngài nhận lấy lễ hiến tế trên đài cao này! Ta dâng lên cho ngài trái tim của tế phẩm này, nguyện ngài từ trong máu và lửa trở lại!"

Duncan lập tức ngừng lại cử động cắt đứt linh hồn bắn ra, nhìn vị thần quan tà giáo trước mắt như nhìn một thằng ngốc.

(Mẹ ơi!)

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tán Gái Cùng Trường
Quay lại truyện Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

1 tháng trước

Bộ này còn người đọc thì mình dịch nốt...

Ẩn danh

Huynhmai

1 tháng trước

Úi, vậy thì tuyệt quá! Tạ ơn Tiên Đế! (⁠「⁠`⁠・⁠ω⁠・⁠)⁠「