Logo
Trang chủ
Chương 18

Chương 18

Đọc to

6h30 chiều, khi cả lớp đã về hết, tôi vừa xuống phòng lao công vác xô chậu, chổi và giẻ lau nhà lên, bắt đầu thực hiện hình phạt lau quét lớp. Vừa làm tôi vừa suy nghĩ, việc gặp Long đêm qua vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí tôi. Nếu lão Hải là thủ phạm giết Long thì lão đã bị chết, mạng đền mạng, chả phải đã hợp lý lắm rồi ư, cớ sao Long vẫn hiện về và muốn nói với tôi một điều gì đó, tại sao ánh mắt của nó lại buồn và không ngừng lắc đầu như vậy. Nếu vậy… nếu vậy… chỉ còn một cách giải thích duy nhất đó là… TÔI ĐÃ SAI, ÔNG HẢI KHÔNG PHẢI LÀ THỦ PHẠM!!!!!…

“Luệt quệt, luệt quệt” – âm thanh của tiếng chân ai đó đi dép vọng lại từ phía hành lang cắt đứt dòng suy luận của tôi. Bước chân chầm chậm, mỗi lúc một gần hơn. Bỗng một cơn gió thổi mạnh làm tám cánh cửa sổ lớp học va đập vào tường rầm rầm. Tôi thấy hơi gai gai người, giờ này đã là muộn lắm rồi, tất cả các lớp học kể cả lớp học thêm đã về hết, không thể còn ai đi lại ngoài hành lang lúc này được nữa. Tiếng dép mỗi lúc một gần… tôi nghĩ kỹ lại rồi tự làm vững lòng mình bằng cách giải thích có thể bác bảo vệ đi tuần. Tôi đi ra hành lang, ngó sang hai bên thì lạ quá, không một bóng người, cả khu nhà vắng tanh, đâu đó quanh đây chỉ còn tiếng lá cây xào xạc cộng thêm tiếng ve kêu râm ran sân trường. Nhìn một lúc tôi lại vào lau nhà, cố làm khẩn trương để còn về vì bụng tôi lúc này đã réo sùng sục. “Luệt quệt, luệt quệt”, tiếng dép lại kêu lên, lần này thì gần lắm, thực sự thì tôi đã bắt đầu thấy ớn lạnh. Quay người lao ngay ra cửa, ngó sang hai bên thì lại y hệt lúc nãy, không một bóng người. Quyết định không lau dọn gì nữa, tôi tắt đèn và đi xuống phòng lao công cất dụng cụ, mà nói đúng hơn là tôi chạy chứ không phải đi. Cất xong, đi ra sân trường, tôi ngó lên tầng hai của lớp tôi thì… thật kinh hãi khi phát hiện ra đèn lớp vẫn bật sáng choang, mà rõ ràng vừa rồi tôi chắc chắn đã tắt trước khi rời khỏi phòng,… nhưng điều ghê sợ hơn cả là tôi thấy có một bóng người đang đứng ở cửa sổ nhìn tôi chằm chằm, vẫn cái bóng đấy, cái bóng của thằng Long. Tôi mặt cắt không còn hột máu chạy thẳng vào phòng bác bảo vệ. Thấy tôi hớt hải, mặt tái mét, bác hỏi:

- Có việc gì thế cháu? Sao chạy như bị ma đuổi thế?

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Chạy Án
Quay lại truyện Thằng bạn tôi
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện