Logo
Trang chủ
Chương 23

Chương 23

Đọc to

Trời Hà Nội cuối xuân chưa vào hẳn hè, ban ngày nắng nóng nhưng về tối muộn lại có nhiều gió và se se lạnh. Không biết có phải do quá lo lắng trước phi vụ hành động sắp tới không mà người tôi thấy ớn lạnh. Đang ngồi thu lu ở một quán nước đầu ngõ nhà thằng Long, tay cầm chén nước chè nóng mà thi thoảng tôi vẫn nổi da gà. Tôi định bụng ngồi đây đến khoảng đúng 12h đêm rồi sẽ tiến hành phi vụ mà mình đã vạch sẵn trong đầu. Kế hoạch của tôi đêm nay là đột nhập vào nhà Long và tìm hiểu cho rõ vấn đề, đặc biệt là cái tủ kính phòng khách, sự thay đổi đó chắc chắn không phải không có nguyên nhân.

Đang miên man ngồi nghĩ thì bà bán nước bắt chuyện với tôi. Giờ này đã quá muộn, một thằng học sinh lớp 9 mặt non choẹt hiền hiền như tôi mà còn ngồi đây kể cũng hơi lạ:

- Cháu là bạn thằng Long đúng ko? Bà thấy chúng mày hay đi cùng nhau qua đây. Sao hôm nay ngồi quán bà muộn thế?

- Dạ … cháu…

- Mà chuyện thằng Long kể cũng lạ ghê, mấy hôm rồi cũng có mấy chú đồng chí công an khu vực qua hỏi bà thông tin, khổ, bà có biết gì đâu. Bà chỉ biết Long cũng như mày ý, ngoan lắm, suốt ngày chỉ thấy cắp sách đi học, mà gặp bà là khoanh tay chào. Thanh niên bây giờ được như chúng mày hiếm lắm. Khổ thân thằng bé bỏ nhà mấy hôm rồi mà không thấy về.

Nói đến đây một cơn gió ùa qua quán, chiếc bóng đèn điện đang treo trên tấm mái đung đưa làm cho bóng của mọi vật trở nên chao đảo…

Lại có thêm mấy thanh niên đỗ lại vào uống nước, tranh thủ lúc bà lão tập trung bán hàng, tôi đứng dậy đi vào ngõ nhà thằng Long.

Cái ngõ hôm nay tối thế. Cơn mưa lúc chiều khiến cho đường trở nên trơn trượt, tôi vài lần suýt ngã nên phải nép sát vào cạnh tường để tránh mấy vũng nước đọng. Đâu đó quanh đây lại có tiếng mấy con mèo hoang kêu gào đối nhau từng hồi, thêm cả tiếng ve râm ran càng làm không khí trong ngõ thêm ai oán. Căn nhà thằng Long đã hiện ra trước mắt, nhìn lên thấy đèn đã tắt hết, tôi cho tay vào túi kiểm tra lại chiếc đèn pin mang đi từ nhà. Hít một hơi dài lấy tự tin, nhìn quanh xem để chắc chắn không có ai, tôi khéo léo trèo qua chiếc rào sắt phía ngoài cùng rồi nhảy vào phía trong một khoảng sân nhỏ. Gì chứ việc leo vào phòng thằng Long trước đây đã vài lần tôi làm rồi, nhất là mấy lần nó bị phạt không được ra khỏi nhà, tối tối tôi hay trèo vào chơi cùng cho nó khỏi buồn. Chính vì vậy giờ đây công việc trèo vào phòng nó trở nên thật đơn giản, tôi nhanh nhẹn bám vào đường ống cống và leo thoăn thoắt lên. Cũng may cửa sổ không chốt ở trong, tôi nhẹ nhàng trườn người vào, cố không để gây tiếng động rồi rón rén đi ra khỏi phòng nó để xuống tầng 1 phòng khách. Nhà này thì tôi thông thuộc như nhà mình nên không gặp khó khăn gì với việc mò mẫm đi trong bóng tối.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ngày Ấy Ở Hiện Tại
Quay lại truyện Thằng bạn tôi
BÌNH LUẬN