Khi tay phải Vương Lâm chạm vào, không giống như nửa bộ hài cốt, mà là một vòng xoáy tràn đầy lực lượng khó tưởng tượng. Thần thức hắn đảo vào, thăm dò sâu bên trong vòng xoáy.
Vương Lâm căn bản không cần điều khiển, vòng xoáy đột nhiên truyền ra một lực hút khó tin, cuốn lấy tâm thần hắn, kéo thẳng vào bên trong, càng lúc càng sâu.
Vương Lâm như một con thuyền cô độc giữa sóng dữ, tâm thần liên tục bị lực hút cuốn vào, xuyên qua thời gian, trở về những năm tháng hắn chưa từng biết.
Trong đầu liên tục vang vọng âm thanh ầm ầm, càng lúc càng dữ dội. Lúc này, nếu có người ngoài động phủ nhìn vào, sẽ thấy thân thể Vương Lâm run lên dữ dội, thậm chí vặn vẹo. Tay phải hắn run rẩy càng thêm dữ dội, nhưng vẫn dính chặt vào nửa bộ hài cốt. Nửa bộ hài cốt đột nhiên bùng kim quang, nhưng khoảnh khắc kim quang bùng ra, kinh văn lại tỏa hắc quang, cố gắng áp chế, hai luồng sáng bắt đầu thôn phệ lẫn nhau.
Đây là một thế giới hỗn độn, không rõ trời đất, như tồn tại, lại như không tồn tại. Trong hư vô phương xa, một người chậm rãi tiến tới, mặc áo trắng, trông như một lão già, nhưng thân thể lại mơ hồ, khó nhìn rõ.
Lão nhân ngẩng đầu, nhìn bầu trời như trầm ngâm. Bỗng nhiên, bầu trời hỗn độn xuất hiện những luồng sáng bảy màu, như sóng dữ ngất trời, ầm ầm tiến đến, làm đất trời vỡ tan, không gian hỗn độn tan vỡ. Thiên không phải thiên, địa không phải địa, mà là một vùng tinh không, nhưng tinh không này không đen, mà có bảy màu. Chớp mắt, tinh không này trở thành một thế giới bảy màu.
Lão già áo trắng ngẩng đầu thật mạnh, tay phải vung lên trước người, một chữ "chiến" hư huyễn xuất hiện, kim quang vô tận vờn quanh, đẩy lùi tất cả hào quang bảy màu. Khoảnh khắc này, một âm thanh cuồn cuộn vang vọng trong thiên địa.
- Thiên địa mở thái, thiên đầu địa cuối, thứ lão phu tu luyện gọi là Thiên Địa Thái. Sơ quy tắc lấy bảy màu làm dẫn, phong!
Một chữ "phong" vang lên, tất cả hào quang bảy màu trên thế giới vận chuyển ầm ầm, như có một lực lượng điều khiển, khiến hào quang bảy màu vô biên vô tận điên cuồng ngưng tụ về phía lão già áo trắng. Cảnh tượng này hiện ra trong mắt Vương Lâm như thiên địa xoay chuyển thành phong ấn. Sau khi tất cả ngưng tụ, lão già áo trắng bên trong đã hoàn toàn bị phong ấn mà chết.
Trên bầu trời đầy áng mây bảy màu, như toàn bộ thế giới cũ đã tan vỡ. Tiếng gầm rống tức giận truyền ra từ trong luồng khí bảy màu, nhưng càng ngày càng yếu, cuối cùng tiêu tán.
- Chiến Tinh Dã, nếu năm xưa lão phu không tặng ngươi Chiến Tự Thiếp, thì ngày hôm nay làm sao ngươi có cảnh giới Không Linh Chi. Nếu dùng chiến hồn của ngươi làm dẫn, lão phu có thể tìm được xương cốt Chiến Lão Quỷ Không Kiếp mai táng nơi đây, lấy hài cốt của lão, bức ra đạo tủy của hai người sư đồ các ngươi, Hủy Kỳ Niết, bản tôn Thiên Đạo Kế.
Âm thanh tang thương lộ vẻ mệt mỏi rồi dần tản ra, hình thành hàng loạt vòng xoáy tan vỡ, muốn kéo nguyên thần vào bên trong, tất cả cùng nhau tan vỡ.
Lúc này, trong động phủ Tư Mã Mặc, Vương Lâm chạm tay vào nửa bộ hài cốt, kim quang đã hoàn toàn bị hắc quang áp chế, dồn vào trong. Hắc quang kia phóng đến ngón tay Vương Lâm, như muốn xuyên thẳng vào cơ thể.
Khoảnh khắc này, luồng tâm thần Vương Lâm lưu lại trên Thủy Tinh Kiếm bên trong động phủ đột nhiên lóe tinh quang. Nó dùng tốc độ cực nhanh phóng thẳng về phía Vương Lâm, đầu ngón tay đột nhiên lóe lên một luồng sáng sắc bén, phân cách hắn và nửa bộ xương. Thân thể Vương Lâm chấn động, thanh tỉnh trở lại, không chút do dự lui về phía sau vài bước. Hắn nhìn chằm chằm vào nửa bộ hài cốt, tâm thần bùng lên những con sóng khủng bố:
- Lão tổ Chiến gia, Chiến Tinh Dã!
Vẻ mặt Vương Lâm trở nên âm trầm. Hắn biết được tổ tiên Chiến gia trên La Thiên đã đạp phá tinh không mà đi, từ đó về sau không có tin tức gì, không biết đi đâu. Chiến Tinh Dã này thiên tư cực cao, trước đó vô tình đoạt được Chiến Tự Thiếp, cảm ngộ ý cảnh, cuối cùng vì truy tìm cảnh giới mới mà ra đi. Dù con cháu đời sau tìm kiếm thế nào cũng không có manh mối nào liên quan đến Chiến Tinh Dã.
- Không ngờ, hắn lại là Chiến Tinh Dã!
- Người giết Chiến Tinh Dã tự xưng là bản tôn, kẻ này có được lực lượng thái sơ, chẳng lẽ hắn là Chưởng Tôn sao?
Vẻ mặt Vương Lâm càng âm trầm, nhớ lại tình cảnh vừa rồi, không khỏi cảm thấy ớn lạnh. Thần thông bảy màu cũng cùng loại với Tàn Dạ, nhưng lực lượng vượt xa Tàn Dạ. Kẻ kia chỉ cần một chiêu thần thông đã làm Chiến Tinh Dã không có lực phản kháng. Vương Lâm cảm thấy miệng lưỡi khô đắng, trong lúc trầm tư, đột nhiên nhướng mày, ánh mắt chợt lóe.
Những ý niệm trong đầu Vương Lâm liên tục xoay chuyển, nhưng không tìm ra manh mối nào.
- Không Linh, Không Kiếp! Đây là hai cảnh giới trong Đệ Tam Bộ. Trước đó, khi ta cảm ngộ Chiến Tự Thiếp, đã từng gặp một lão già, Chiến Tự Thiếp chính là tranh của người này. Lão già này nói tu vi đạt đến cảnh giới Phong Không Chi thì phải phá vỡ giới tuyến, chẳng lẽ... chẳng lẽ lão già đó chính là Chiến Lão Quỷ Không Kiếp trong miệng Chưởng Tôn sao?
Từ lời nói của tên Chưởng Tôn hư ảo kia, thấy hắn rất e sợ Chiến Lão Quỷ. Hắn vì muốn tìm vị trí giấu xương cốt Chiến Lão Quỷ mà phải tìm đến Chiến Tinh Dã, tặng Chiến Tự Thiếp, sau đó để Chiến Tinh Dã tu luyện, cuối cùng giết chết để lấy hồn. Tất cả cũng vì một Thiên Đạo Kế, nhưng Thiên Đạo Kế này rốt cuộc là thứ gì?
Trong đầu Vương Lâm càng ngày càng rõ ràng, dù cũng có vài điểm không nghĩ ra, nhưng cũng hiểu được một vài chuyện.
- Bốn tấm bia đá, hai bộ hài cốt hoàn chỉnh. Bộ xương đầu tiên là của Chiến Tinh Dã, vậy thì bộ hài cốt thứ hai chẳng lẽ là của sư phụ Chiến Tinh Dã, Chiến Lão Quỷ sao?
Vương Lâm hít vào một hơi thật sâu.
- Chiến Tự Đồ chính là tất cả đạo niệm mà Chiến Lão Quỷ giữ lại ở nơi này!
Vương Lâm dùng ánh mắt phức tạp nhìn vào bộ hài cốt bên trong, đặc biệt khi thấy trong bộ hài cốt mơ hồ lóe kim quang. Hắn trầm tư một lát, trong không gian trữ vật của hắn có Chiến Tự Đồ, tổng cộng ba bức.
Hai trong số đó đã bị Vương Lâm mở ra, nhưng chỉ có bức tranh thứ ba lấy được từ hậu nhân Chiến gia là chưa mở. Lúc này, hắn trầm tư nhìn bộ hài cốt trước mặt, đột nhiên vung tay phải lên không trung, không gian trữ vật lập tức xuất hiện. Trong không gian trữ vật bay ra ba vầng sáng hình tròn, chính là ba bức tranh Chiến Tự Thiếp.
Khi Chiến Tự Thiếp xuất hiện, kim quang đang bị dồn ép bên trong bộ hài cốt đột nhiên lóe dữ dội, tất cả kim quang thoát khỏi bộ hài cốt, phóng đến Chiến Tự Thiếp. Chỉ sau khoảnh khắc, kim quang đã dung nhập vào bên trong, kim quang lóe lên, ba bức tranh Chiến Tự Thiếp lập tức dung hợp lại với nhau.
Những biến hóa kỳ dị này không nằm ngoài dự đoán của Vương Lâm, ánh mắt hắn trở nên ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào ba bức tranh Chiến Tự Thiếp đang dung hợp lại với nhau. Sau khoảnh khắc, quá trình dung hợp chấm dứt, kim quang lập tức bùng lên, chiếu sáng toàn bộ động phủ, trước mặt Vương Lâm đột nhiên xuất hiện một chữ "chiến" kim sắc hư ảo.
Chữ "chiến" này lóe kim quang, một luồng khí tức cuồn cuộn truyền ra ngoài. Chiến Tự Thiếp đột nhiên phóng về phía Vương Lâm, hắn vung tay phải, thu nó vào trong túi trữ vật.
- Ngươi đoạt được Chiến Tự Thiếp, vô tình trở thành truyền nhân của Chiến Lão Quỷ. Nhưng cũng chỉ vì ngươi, tên Chưởng Tôn hư ảo kia biết được vị trí chôn cất thi hài Chiến Lão Quỷ. Rất nhiều năm sau, Vương Lâm lại lấy được Chiến Tự Thiếp từ trong tay hậu nhân của ngươi. Hôm nay lại thấy hài cốt của ngươi.
Trong mắt Vương Lâm lộ vẻ phức tạp, hắn thở dài một tiếng, xoay người bước ra khỏi động phủ, sau đó dùng núi đá đóng kín lại.
Vương Lâm không mở tòa động phủ thứ chín, vì cấm chế bên trên hắn không thể phá được. Hắn chỉ nhìn thấy bên trong tràn đầy sương mù, nhưng không biết rõ rốt cuộc trong đó có thứ gì.
Vương Lâm quay lại nhìn bộ hài cốt Tư Mã Mặc, hắn trở nên trầm tư. Một lúc sau, hắn rời khỏi chỗ này. Trước khi đi, hắn đến tòa động phủ đầu tiên, để lại rất nhiều nguyên tinh.
Khi ra khỏi sơn cốc, ánh mắt Vương Lâm lóe lên, hắn muốn đến địa phương mà trước đó tâm thần đã nhìn thấy tấm bia đá, xem nửa bộ hài cốt Chiến Tinh Dã.
Sau khi lục soát ký ức của Bàng Đức Tài và Thương Tùng Tử, Vương Lâm không còn xa lạ gì với thế giới bảy màu này. Con đường dài và hẹp nơi đây đã khắc sâu vào trong trí óc hắn, lúc này hắn hóa thành một luồng cầu vồng, không bay lên không, mà lướt đi trên mặt đất.
Sau khi xuyên qua một loạt sơn cốc, dần dần Vương Lâm đi đến địa phương có trận pháp phong ấn lão bà áo xanh. Trận pháp đã bị mở ra, bên trong không còn bóng dáng lão bà áo xanh.
Vương Lâm khẽ đảo mắt nhìn qua, nhưng không dừng lại, mà tiếp tục phóng thẳng vào trong dãy núi, tiến vào làn sương mù. Vương Lâm cũng rất quen thuộc đám sương mù bên trong, hắn phóng đi như tên bắn, bên tai vang lên tiếng thì thào của Minh Chí Giả, cũng có vài tên Minh Chí Giả bay qua bên cạnh.
Sau khi hiểu được nhiều chuyện, Vương Lâm đã hiểu được một vài chuyện về Minh Chí Giả. Đám người này đều là tu sĩ cả đời, nhưng khi đến đây lại trở thành vật nuôi dưỡng đạo cho kẻ khác.
Thậm chí Vương Lâm cũng có thể nghĩ ra, khi còn sống, đám Minh Chí Giả chắc chắn đều là loại người thiên tư cực tốt. Vì họ là những người lĩnh ngộ đạo đến một mức độ cực cao, nên mới bị Đạo Kinh vây khốn, trở thành Minh Chí Giả dưỡng đạo.
Trong lòng Vương Lâm thầm than, nhưng hắn cũng không dừng lại, mà phóng thẳng về phía trước. Dần dần, hắn thấy trong sương mù có một tượng đá khổng lồ, rồi dừng lại ở bên dưới. Ánh mắt Vương Lâm lại lóe, hắn nhảy dựng người, phóng lên đầu tượng đá.
Trong ký ức Thương Tùng Tử, công pháp tu luyện của lão chính là thuật Bách Thế Huyết Nguyên Hóa Anh, triệu hồi ra Đệ Thất Linh của Phong giới. Chính Thương Tùng Tử đã cảm ngộ được nó trong tượng đá này.
Loại công pháp Huyết Nguyên Hóa Anh này có thể tu luyện ra chín vật giống như nguyên anh, nhưng uy lực của nó lại vượt xa nguyên anh. Quan trọng là chín vật giống như nguyên anh này không phải từ trong nguyên thần ra, nó có thể làm cho mức độ tu luyện thuật thần thông của Thương Tùng Tử được đề cao lên chín lần.
Càng kinh người là mỗi tên nguyên anh đều có thể tự ngưng tụ thần thông giống như vậy, thường thì có một vài thần thông không thể đồng thời tu luyện đối với một số tu sĩ, dù muốn cũng phải lựa chọn ra cho mình. Ví dụ như lão bà áo xanh chọn tổ thuật Dương Tụ Âm Quy cũng là như vậy. Nhưng tất cả mọi chuyện sẽ chẳng là gì đối với Thương Tùng Tử, lão có chín nguyên anh, thì có thể đưa cho từng vật tu luyện.
Chẳng qua trước trận chiến với Vương Lâm, Thương Tùng Tử đã bị lão bà áo xanh lấy mất một nguyên anh. Sau đó, dưới hàng loạt đòn thần thông của Vương Lâm, hai người lưỡng bại câu thương, cho nên không kịp thi triển ra được toàn bộ.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Chuyện Tình Quân Sự
Hữu Luân Lê
Trả lời3 ngày trước
Chap 933 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
3 ngày trước
ủa lỗi gì đó b?
Tao Pham
Trả lời4 tuần trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Tô Minh
Trả lời1 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.