Logo
Trang chủ

Chương 1928: Hồn hoàn chỉnh

Đọc to

Hắc Thạch Thành vẫn dáng vẻ như khi nàng rời đi, hoàn toàn không khác biệt. Con đường vào thành không hề có thủ vệ, dường như đã nhận được lệnh của thành chủ.

Nhưng khi nàng đến nơi ở, đã thấy hai người đứng đó: một lão nhân tóc bạc phơ phơ và một nha hoàn tuổi còn nhỏ.

"Thường Di. Đông Mai. Ta đã về rồi."

Tống Trí cắn môi, mỉm cười nói.

Bên ngoài Hắc Thạch Thành, Vương Lâm đứng ở nơi Tống Trí rời đi, nhìn thành trì màu đen kia, thu hồi thần thức. Nữ tử này thật đáng thương, trong thân thể nàng có tàn hồn của Uyển nhi, sau khi dung hợp đã tạo thành thương tổn rất lớn, khiến trí nhớ đảo lộn, không phân biệt được bản thân là ai.

Vương Lâm vốn có thể không cần để ý sinh tử của nữ tử này, trực tiếp tách tàn hồn của Lý Mộ Uyển ra khỏi thân thể nàng. Nhưng kết quả sẽ là sinh cơ của nàng tiêu tan, hồn phi phách tán.

Vương Lâm tu đạo đã mấy ngàn năm, khiến người ta cảm thấy lòng dạ độc ác, lãnh khốc vô tình. Nhưng hắn vẫn là con người, không đành lòng làm vậy. Thời gian gần hai năm nay hắn thong thả tới nơi này, bởi dọc đường đi vẫn không ngừng đưa lực lượng tu vi dung nhập vào cơ thể nữ tử này, khiến sự chia lìa diễn ra thong thả, không tổn thương đến linh hồn và sinh cơ của nàng.

"Nàng vô tội, nhưng cũng nhờ nàng mà ta mới tìm được tàn hồn của Uyển nhi. Nàng cũng không đáng bị tổn thương như vậy. Bên trong ngọc giản kia có thần niệm của ta, bảo đảm nàng bình an cả đời. Kế Đô, tất cả mọi chuyện của nàng, ngươi nhớ xử lý cho tốt."

Vương Lâm chậm rãi nói.

"Cẩn tuân mệnh lệnh của nghĩa phụ!"

Phía sau Vương Lâm đột nhiên lan ra sóng gợn. Hoàng tử Kế Đô bước ra, quỳ xuống đất, cung kính mở miệng.

"Ta lúc trước đã thông báo cho thành chủ nơi này bảo vệ Tống Trí, không được để nàng chịu chút tổn thương nào, xin nghĩa phụ cứ yên tâm. Thậm chí ta còn phái cả thị vệ ở lại đây bảo vệ nàng."

Kế Đô hoàng tử cũng biết sự quan trọng của Tống Trí trong lòng nghĩa phụ, đối với việc này không dám lơ là.

Thực tế, từ khi Kế Đô hoàng tử trở về Thủy Cổ nhất mạch liền ở lại đây. Theo phân tích của hắn, Vương Lâm rất có khả năng sẽ tới nơi này. Rốt cục sau một thời gian, hắn đã đợi được Vương Lâm.

Đối với chuyện Kế Đô chờ ở nơi này, tâm tình Vương Lâm không chút biến hóa. Nếu người này không phân tích được hắn sẽ tới nơi này, ngược lại có thể nói đối phương sẽ càng gian nan mới có thể tranh đoạt vị trí Thủy Cổ hoàng tôn.

"Đi thôi."

Vương Lâm cuối cùng nhìn thoáng qua Hắc Thạch Thành, thu hồi ánh mắt, xoay người đi về phía xa.

Kế Đô nén kích động trong lòng, vội vàng đi phía sau Vương Lâm.

"Chuẩn bị cho ta một nơi, ta muốn bế quan!"

Vương Lâm đi phía trước, bình tĩnh nói.

"Nếu nghĩa phụ thấy mật thất trong hành cung của hài nhi không tốt, hài nhi sẽ lập tức cho người mở một không gian khác."

Kế Đô hoàng tử lập tức cung kính nói.

Tay áo Vương Lâm vung lên, lập tức thiên địa bốn phía vặn vẹo, mang theo Kế Đô hoàng tử biến mất. Khi xuất hiện đã ở bên trong hành cung của hắn.

"Gian mật thất đó tốt rồi. Không có sự cho phép của ta, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào."

Thân thể Vương Lâm hạ xuống, ánh mắt đảo qua hành cung, lựa chọn đi vào bên trong mật thất.

Khi thấy Vương Lâm sắp bước vào mật thất, Kế Đô hoàng tử do dự một chút, dường như muốn nói gì đó nhưng lại không dám mở miệng.

"Ngươi nếu muốn trở thành Thủy Cổ hoàng tôn, để Đại Thiên Tôn Tống Thiên của Thủy Cổ nhất mạch chú ý tới ngươi thì rất đơn giản thôi."

Vương Lâm bước nửa bước vào trong mật thất, thân thể hơi dừng lại, quay đầu liếc nhìn Kế Đô hoàng tử.

Thần sắc Kế Đô hoàng tử lộ vẻ bất đắc dĩ, cười khổ nói:

"Hài nhi không biết tại sao lại khiến Tống Tôn không thích, ngày thường muốn bái kiến hầu như đều không được gặp, trong hoàng cung thì Tống Tôn cũng rất lạnh lùng."

"Ngược lại hoàng đệ Hoàng Man lại được Tống Tôn coi trọng, lúc nào cũng ở trên Nguyên Thủy Sơn, nghe nói Tống Tôn đã nhận hắn làm đệ tử."

"Mà phụ hoàng cũng rất để ý tới Hoàng Man, cả Thủy Cổ nhất mạch đều mơ hồ thấy người muốn sắc phong hắn làm hoàng tôn đời kế tiếp."

Kế Đô khổ sở nói.

Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, sau khi nghe xong thì hơi trầm ngâm.

"Đại Thiên Tôn các tộc có thể chỉ định hoàng tôn đời tiếp theo, nhưng không phải không có ngoại lệ. Ngươi cũng nên chuẩn bị đi."

Vương Lâm nhìn Kế Đô hoàng tử đầy thâm ý.

Kế Đô hoàng tử bị Vương Lâm nhìn một cái liền cảm thấy toàn thân trong ngoài đều bị đối phương nhìn thấu, thậm chí ngay cả tâm tư cũng không thể giấu nổi.

"Hài nhi vẫn luôn chuẩn bị, không cam lòng sau khi thất bại liền bị phong vương rồi đưa ra bên ngoài, mất đi cơ hội trở thành hoàng tôn thì cả đời không có lần thứ hai nữa."

"Hài nhi dù là tài trí hay tâm tính đều vượt qua Hoàng Man, trong lòng cũng không phục!"

Kế Đô hoàng tử hơi trầm mặc, liền quỳ xuống đất, cung kính nói:

"Xin nghĩa phụ giúp ta! Một khi hài nhi trở thành hoàng tôn thì hứa hẹn trước đây nhất định sẽ thực hiện, không dám có tâm tư khác!"

"Trừ hoàng đệ của ngươi ra, còn có đối thủ khác phải không?"

"Còn có hoàng huynh nữa. Hắn... hắn lúc sinh ra từng xuất hiện thiên địa dị tượng, thậm chí khiến cả Cổ Đạo Đại Thiên Tôn chú ý, đưa tới một phần lễ vật."

"Vị trí hoàng tôn hắn cũng có lợi thế rất lớn!"

Kế Đô cười khổ nói.

"Ừ, chuẩn bị của ngươi ta không để ý. Nhưng Tống Thiên kia ta có thể đi gặp một lần, xem thử có thể khiến hắn nhận định ngươi là hoàng tôn tương lai được không!"

Vương Lâm trầm ngâm nửa ngày, chậm rãi nói.

Kế Đô hoàng tử nghe vậy trong lòng mừng như điên, nhưng thần sắc vẫn không biến hóa nhiều, cung kính vâng dạ.

Nhìn Kế Đô trước mặt, Vương Lâm liếc một cái là nhận ra tính cách của người này. Hắn thuộc loại người kiêu nhã, biết cách che giấu tâm tính, làm việc đúng mực.

"Việc này chờ ta xuất quan xong sẽ nói tiếp. Nếu không có đại sự gì thì ngươi cũng đừng tới quấy rầy ta."

Vương Lâm thu hồi ánh mắt, xoay người đi vào trong mật thất. Đại môn đóng lại, nơi này trở nên yên tĩnh.

Kế Đô hoàng tử quỳ ở đó một lát rồi mới cung kính đứng dậy, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng không thể che giấu.

"Với tu vi của nghĩa phụ, chắc Tống Tôn sẽ thay đổi chủ ý. Nhưng tất cả chuẩn bị của ta cũng đều phải lần lượt triển khai thôi. Lúc này phải ra sức một lần! Một khi thành công, hai trăm năm sau ta chính là Thủy Cổ hoàng tôn mới."

Tâm thần Kế Đô hoàng tử kích động, liên tục hít sâu vài hơi xong mới mơ hồ áp chế được. Rời khỏi nơi này, hắn lập tức ra lệnh biến nơi này thành cấm địa, ai dám xông vào lập tức sẽ bị tru sát.

Hắn thậm chí còn điều tới nhiều hộ vệ bảo vệ ngày đêm.

Tạm thời không nói tới Kế Đô hoàng tử. Vương Lâm sau khi đi vào mật thất liền nhìn quanh một vòng, sau đó vung tay phải lên. Lập tức rất nhiều cấm chế tản ra, bao phủ bốn phía, khiến khu vực này hoàn toàn bị giam cầm. Với tu vi ngày nay của Vương Lâm và hiểu biết đối với cấm chế, dù là Đại Thiên Tôn tới, muốn hắn không phát giác mà tiến vào cũng là chuyện không có khả năng.

Khoanh chân ngồi trên mặt đất, hai mắt Vương Lâm lóe lên. Hắn sở dĩ chọn lựa đi tới Thủy Cổ, chọn giúp Kế Đô hoàng tử trở thành hoàng tôn, ngoài việc muốn đưa Tống Trí về gia hương, còn một lý do sâu xa hơn.

"Một giọt Hồn Huyết không thể khiến thân thể Uyển nhi tiến vào bên trong Thái Cổ Thần Cảnh."

Đối với Thái Cổ Thần Cảnh, năm đó Vương Lâm ở Tử Dương Tông cũng đã đọc qua rất nhiều bí điển của Song Tử Đại Thiên Tôn.

Bên trong có một số miêu tả về Thái Cổ Thần Cảnh. Chuyện liên quan đến việc nơi này xuất hiện ra sao không ai hiểu được. Nhưng Vương Lâm biết từ điển tịch này rằng Thái Cổ Thần Cảnh có một áp lực rất lớn. Áp lực này có thể vận chuyển dấu trời, khiến người chết trong đó dù không phải hồn phi phách tán, nhưng hồn cũng không vào luân hồi, dường như ngay cả luân hồi cũng có thể bị ngăn cản.

Lời nói của Đạo Cổ quốc sư cũng có không ít chỗ tương tự, cho nên một năm trước Vương Lâm mới có thể để đối phương vận chuyển trận pháp, mở Thái Cổ Thần Cảnh ra.

"Thân thể Uyển nhi không thể chịu nổi áp lực trong Thái Cổ Thần Cảnh. Theo lời của Đạo Cổ quốc sư, Hồn Huyết có thể bù đắp điểm này, nhưng hiển nhiên là còn xa mới đủ."

"Đạo Cổ quốc sư hao hết tâm tư để mở Thái Cổ Thần Cảnh, lại lấy chuyện chân tướng ra dụ hoặc, lấy chuyện Uyển nhi thoát khỏi luân hồi làm mồi nhử, khiến ta phải đi tới đó. Phân tích như thế, dù hắn có mục đích gì cũng là muốn ta tin tưởng, muốn ta đi vào đó, tối thiểu là chuyện Uyển nhi hắn đã nói thật."

"Nếu không, ta cũng chưa chắc đã đi vào!"

Hai mắt Vương Lâm lộ vẻ trầm ngâm. Đó chính là nguyên nhân hắn chọn trợ giúp Kế Đô. Hắn muốn có càng nhiều Hồn Huyết càng tốt, nhất định phải đi tới Tổ Miếu của Cổ Tộc, vượt qua tam tổn kiếp cuối cùng!

"Chỉ có như vậy, sau khi độ kiếp, hắn mới đạt được Cổ Tổ tán thành một lần nữa, vì thế có thể giống như đệ nhị tổn kiếp, đạt được Hồn Huyết!"

"Đạo Cổ ta đã không thể trở về, mà quyền lợi mở Tổ Miếu không nằm trong tay Đại Thiên Tôn, mà ở trong tay mỗi đời hoàng tôn. Đó là quyền lợi thuộc về hoàng tôn."

"Mặc dù La Trần cuối cùng có thể đạt được tán thành mà trở thành Đạo Cổ hoàng tôn, nhưng ta không muốn trở lại Đạo Cổ nữa."

Vương Lâm than khẽ, thần sắc lộ vẻ phức tạp.

"Còn về Cực Cổ nhất mạch, từ khi ta tới Cổ Tộc cũng không tiếp xúc nhiều lắm. Vậy thì chỉ có Thủy Cổ nhất mạch này mới thích hợp hơn cả. Nhất là Kế Đô này, tuy có dã tâm nhưng cũng không dám nghịch ý ta."

"Năm trăm năm. Năm trăm năm cuối cùng!"

Vương Lâm hít sâu một hơi, tay phải giơ lên, lập tức một luồng sáng nhu hòa lóe lên, trước người Vương Lâm xuất hiện một quan tài trong suốt.

Lý Mộ Uyển như ngủ say, nằm trong quan tài không nhúc nhích. Vương Lâm nhìn Lý Mộ Uyển, thần sắc lộ vẻ ôn nhu. Tay trái của hắn giơ lên, vỗ một cái lên mi tâm. Lập tức một quầng sáng bay ra từ mi tâm.

Trong quầng sáng này có một hư ảnh mơ hồ. Hư ảnh đó chính là tàn hồn của Lý Mộ Uyển!

"Uyển nhi, từ nay về sau hồn phách của nàng đã hoàn chỉnh rồi. Ta nhất định sẽ khiến nàng thức tỉnh. Không chỉ vài chục năm, mà là cả đời."

Tay trái Vương Lâm điểm một chỉ. Lập tức quầng sáng kia bay về phía mi tâm của Lý Mộ Uyển, từ từ dung nhập vào trong đó. Lông mi của Lý Mộ Uyển đột nhiên run rẩy, dường như sắp thức tỉnh, nhưng lại từ từ yên tĩnh lại.

Chỉ là ở khóe mắt nàng, có hai hàng nước mắt chảy xuống.

Đề xuất Voz: Nhẹ Nhàng Đêm Khuya - Câu Chuyện Tuổi 23
Quay lại truyện Tiên Nghịch (Dịch chuẩn)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hữu Luân Lê

Trả lời

3 tuần trước

Chap 933 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

3 tuần trước

ủa lỗi gì đó b?

Ẩn danh

Tao Pham

Trả lời

1 tháng trước

vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu

Ẩn danh

Túc Mệnh

Trả lời

2 tháng trước

Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.