Những giọt máu không dính vào y phục mà lại trào ra ngoài cơ thể. Xung quanh bản tôn từ từ hình thành vô số giọt máu, số lượng càng lúc càng nhiều vô kể.
Sắc mặt bản tôn dần trở nên tái nhợt như tờ giấy. Tu vi đang ở Kết Đan hậu kỳ bắt đầu tuột dốc không phanh.
Mười ngày sau, toàn thân bản tôn không khác gì một lão già khô héo. Tu vi đã rớt xuống Kết Đan sơ kỳ, vô số huyết châu bên ngoài cơ thể đã hòa lẫn vào nhau, tạo thành một vầng sáng đỏ rực như máu tươi.
Chợt có tiếng răng rắc vang lên. Kim đan của bản tôn đột nhiên vỡ vụn, hóa thành những luồng linh lực yếu ớt, chạy loạn trong cơ thể. Đúng lúc này, ánh mắt phân thân chợt lóe lên, tay phải điểm một cái vào mi tâm của bản tôn. Nhất thời, linh lực trong cơ thể bản tôn như tìm được một lối thoát mà cuồn cuộn chui ra khỏi mi tâm.
Toàn bộ số linh lực đó đều ngưng tụ trên đầu ngón tay của phân thân. Dần dần một dòng chất lỏng màu vàng từ mi tâm của bản tôn bị phân thân hút ra. Thoáng chốc, bản tôn trở nên uể oải, nhưng ánh mắt vẫn hết sức bình tĩnh lạ thường.
Sau đó, từ bộ xương và thân thể của bản tôn từ từ lại xuất hiện một tia linh lực. Linh lực chầm chậm ngưng tụ tại đan điền, hình thành một cái vòng sáng mờ ảo. Đây là dấu hiệu cơ bản của tu sĩ tu chân, cũng là dấu hiệu của Trúc Cơ kỳ.
Vòng ánh sáng từ từ sáng lên, càng lúc càng rực rỡ chói mắt. Lúc này, đầu ngón tay của Vương Lâm lại động, điểm vào đan điền của bản tôn. Nhất thời, thân thể bản tôn run rẩy kịch liệt. Vòng ánh sáng lập tức biến mất, hóa thành từng làn linh lực từ trong đan điền chui ra, ngưng tụ trên đầu ngón tay phân thân.
Ngay sau đó, tu vi của bản tôn như mất đi rào chắn, bắt đầu nhanh chóng tuột dốc: Ngưng Khí kỳ tầng thứ mười bốn... tầng mười ba... tầng mười hai... tầng thứ tám... tầng thứ sáu... rồi về đến tầng thứ một.
Vào lúc này, linh lực trong kinh mạch của bản tôn đã biến mất hoàn toàn. Thân thể hắn ngả người dựa vào vách đá, thở hổn hển như trâu. Chỉ có điều, ánh mắt hắn vẫn bình tĩnh như mặt hồ thu.
Trong mắt hắn, một tia chớp màu đỏ lóe lên. Phân thân hít một hơi thật sâu. Lúc này, ngón tay của hắn liền điểm về hai mắt của bản tôn. Nhất thời, tia chớp màu đỏ chui ra. Sau khi thoát khỏi hai mắt của bản tôn, nó định bỏ chạy thì phân thân hét lớn một tiếng, hai tay nhanh chóng huy động, hóa thành một vòng sáng giam cầm lấy tia chớp. Sau đó, tay hắn giơ lên chộp một cái, nhất thời, tia chớp màu đỏ rít lên một tiếng không cam lòng mà từ từ đứng yên.
Bàn tay của phân thân nắm lấy tia chớp màu đỏ vào trong tay. Sau khi dùng lực một chút, tia chớp liền biến thành một giọt máu. Liếc nhìn nó một chút, Vương Lâm liền ném vào trong túi trữ vật. Giọt huyết màu đỏ đó chính là Cực Cảnh.
Bản tôn phế bỏ tu vi liền bức được Cực Cảnh ra ngoài. Sau đó, biến nó thành một loại pháp bảo.
Ngay lập tức, bản tôn hít một hơi thật sâu, cố gắng khoanh chân, nhắm hai mắt lại. Vào lúc này, tay phải Vương Lâm lại điểm một cái, linh lực do vòng sáng Trúc Cơ hóa thành liền bắn ra, dung nhập vào trong cơ thể bản tôn. Sau đó, chất lỏng màu vàng do Kim Đan biến thành lại bắn ra, tiến vào trong cơ thể bản tôn.
Linh lực dồi dào nhanh chóng vận chuyển trong cơ thể bản tôn. Nhưng bản tôn cũng không hề có ý định tu luyện mà vận khởi Cổ Thần Quyết. Nhất thời, chỗ linh lực đó bị toàn bộ thân thể, xương cốt của bản tôn hấp thu.
Trong quá trình hấp thu, cơ thể bên ngoài bản tôn phát ra một vầng sáng màu đỏ. Từ từ có một tia khí màu hồng chui vào trong cơ thể bản tôn.
Quá trình đó diễn ra thật lâu.
Vào lúc này, bản tôn Vương Lâm và phân thân đã đi trên hai con đường hoàn toàn khác nhau. Bản tôn luyện thể, chính là đi theo con đường của Cổ Thần.
Phân thân tu luyện, chính là con đường tiên thiên.
Cả hai vẫn cùng là thân thể Vương Lâm, không có gì khác biệt. Chỉ có điều, trước khi chưa đạt tới đại thành, bản tôn và phân thân chỉ có thể dung hợp trong thời gian ngắn, mà không thể duy trì được một thời gian dài.
Nhưng khi dung hợp, thực lực sẽ tăng lên gấp bội.
Trong cơ thể hắn đang diễn ra một loạt thay đổi long trời lở đất. Trên thực tế, thân thể bản tôn đã đạt tới tiêu chuẩn cấp một của Cổ Thần. Kể từ đây, coi như đã đặt chân vào con đường Cổ Thần. Chỉ có điều, do trước kia Vương Lâm vẫn chưa hạ quyết tâm, nên mới khiến cho con đường Cổ Thần bắt đầu hết sức gian nan.
Nhưng vào lúc này, sau khi lĩnh ngộ nơi cổ miếu, hiểu được ý cảnh Sinh Tử, khiến cho Vương Lâm đã thấu triệt cảnh giới kỳ diệu giữa sự sống và cái chết. Vì vậy mà hắn hạ quyết tâm cho bản tôn đi theo đạo Cổ Thần.
Vương Lâm nhìn bản tôn đang trong quá trình vận công mà suy nghĩ một chút. Bất chợt, hắn vỗ túi trữ vật. Nhất thời, từ bên trong bay ra mấy quả cầu huyết sát. Ánh mắt hắn lóe lên, ngón tay phải búng khẽ một cái, nhất thời mấy quả cầu huyết sát bay đến đỉnh đầu bản tôn mà hạ xuống.
Mái tóc của bản tôn đang trắng như tuyết trong nháy mắt liền biến thành màu đỏ như máu. Sát khí toàn thân hắn lập tức đạt tới mức độ cao nhất. Vào lúc này, hình dạng bản tôn cùng với Cổ Thần có một chút tương đồng.
Sau khi hấp thu toàn bộ linh lực, bản tôn chợt mở hai mắt. Cặp mắt của hắn không hề có đồng tử, chỉ có hai luồng ánh sáng màu đỏ, kết hợp với mái tóc khiến cho cả người hắn giống như một vị thượng cổ Ma Tôn giáng thế.
Vương Lâm và bản tôn cùng mỉm cười. Nhưng nụ cười đó lại mang tới cho người ta những cảm giác khác nhau. Nụ cười của phân thân mang tới một phong thái tao nhã, thoát tục. Còn nụ cười của bản tôn lại ẩn chứa một chút huyết ý, tàn khốc.
Vương Lâm vỗ túi trữ vật. Nhất thời hơn trăm cái bình ngọc mà Lý Mộ Uyển đã chuẩn bị cho hắn liền bay ra hơn một nửa. Số đan dược đó vừa mới xuất hiện, bản tôn lập tức há miệng hút một cái. Nhất thời tất cả các bình ngọc đều nổ tung, đan dược bên trong liền bay vào trong miệng bản tôn, hóa thành linh lực, lưu động khắp toàn thân.
Cổ Thần Quyết trong cơ thể bản tôn nhanh chóng vận chuyển. Tất cả linh lực do đan dược hóa thành liền tiến hành ngưng kết thân thể. Từ từ thân thể bản tôn càng thêm cứng rắn, rắn chắc như sắt thép. Thậm chí còn có nét gì đó giống như một khối sắt.
Cuối cùng, từng sợi tơ màu vàng từ trong các lỗ chân lông của bản tôn chui ra. Quần áo của bản tôn vào lúc này liền hóa thành mây khói.
Những sợi tơ màu vàng sau khi đan dược chui vào miệng được Cổ Thần Quyết vận chuyển, càng lúc càng nhiều. Cuối cùng chúng bay lượn bên ngoài cơ thể bản tôn, hình thành một cái kén lớn màu vàng rực rỡ.
Một luồng uy áp mạnh mẽ từ trong cái kén phát ra. Trong uy áp ẩn chứa một nguồn sống vô cùng mạnh mẽ, giống như một trái tim đang đập phát ra âm thanh rất lớn. Nhưng có điều, những thanh âm đó người ngoài không thể nghe được, mà chỉ có phân thân mới cảm nhận được mà thôi.
Phân thân liếc mắt nhìn cái kén ở vị trí của bản tôn rồi khoanh chân ngồi xuống thổ nạp, đồng thời làm hộ pháp.
Qua mười ba ngày, nhịp đập của cái kén càng lúc càng nhanh, giống như có người nào đó đang gõ trống thúc quân. Cuối cùng, ngay khi thanh âm trở nên dồn dập, trên cái kén vàng liền xuất hiện một vết nứt.
Vết nứt càng lúc càng nhiều, càng lúc càng lớn. Cuối cùng lan tỏa khắp cái kén. Từng luồng ánh sáng màu tím từ bên trong tỏa ra ngoài khiến cho người ta phải chói mắt.
Một tiếng động thanh thúy từ trong cái kén vang lên. Ngay sau đó, từ trên một vết nứt lớn nhất, một bàn tay có làn da màu đồng xuất hiện.
Sau đó, bản tôn từ trong cái kén chui ra. Mái tóc của hắn màu đỏ giống hệt như màu máu, xõa trên vai hắn. Tại mi tâm của Vương Lâm có hai điểm sáng màu tím giống như thái cực đang chầm chậm chuyển động. Ánh mắt hắn không còn ánh sáng màu đỏ, mà chúng hoàn toàn nội liễm vào bên trong. Nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể thấy được trong ánh mắt thấp thoáng một biển máu.
Cổ Thần luyện thể. Sau khi hấp thu vô số đan dược khiến cho tu vi của Vương Lâm rốt cuộc cũng đạt tới lột xác lần thứ hai. Mỗi một lần Cổ Thần lột xác, linh lực lại tăng hơn lúc trước vô số lần. Nhưng càng lên cao, độ khó lại càng lớn.
Sau khi bản tôn xuất hiện liền trầm mặc nhìn về phía phân thân. Tinh quang trong ánh mắt phân thân chợt lóe lên. Tay phải vỗ vào túi trữ vật, nhất thời một thanh phi kiếm xuất hiện trong không trung. Ngón tay hắn chỉ một cái, phi kiếm liền lao về phía bản tôn.
Bản tôn cũng không né tránh, tùy ý để phi kiếm tới gần. Trong nháy mắt khi phi kiếm tới gần thân thể, một loạt tiếng va chạm giữa kim loại vang lên, thấp thoáng có cả tia lửa bắn ra tứ tung.
Thần sắc bản tôn vẫn như thường, tay phải hắn chộp một cái, bắt lấy phi kiếm. "Rắc" một tiếng, phi kiếm biến thành hai mảnh, không còn ánh sáng, chẳng khác gì đống sắt vụn.
Phân thân và bản tôn cùng mỉm cười hài lòng. Sau khi trầm ngâm một chút, bản tôn dẫm nhẹ một cái, thân thể từ từ chìm xuống mà biến mất.
Theo ký ức của Cổ Thần Đồ Ti thì Cổ Thần mới sinh ra, nếu không có kinh nghiệm khảo nghiệm ở trong lòng tinh cầu, thì không thể trở thành Cổ Thần chính thức. Vì thế, sau khi Vương Lâm để cho bản tôn bước lên con đường Cổ Thần, đã có quyết định này.
Thân thể bản tôn cứ thế chìm xuống. Áp lực của lớp đất xung quanh đã đạt tới một mức độ nhất định. Đối với tu sĩ khác mà nói, thì áp lực đó cực kỳ kinh khủng, nhưng đối với bản tôn mà nói, thì có thêm Cổ Thần Quyết cũng vẫn có thể chịu được. Vì vậy mà bản tôn tiếp tục chìm xuống.
Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Gia Tộc Ngư Nông Đến Thủy Đức Chân Tiên (Dịch)
Hữu Luân Lê
Trả lời1 tháng trước
Chap 933 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ủa lỗi gì đó b?
Tao Pham
Trả lời2 tháng trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Túc Mệnh
Trả lời2 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.