Logo
Trang chủ

Chương 297: Sư huynh tương lai

Đọc to

Tinh La Bàn chở hai người hắn lướt đi với tốc độ kinh người, thậm chí so với đám kiếm tiên kia còn nhanh hơn một bậc. Vương Lâm nhận thấy sự khác thường này, lập tức bám theo không rời. Với tốc độ vượt trội, hắn không hề lo lắng bị truy đuổi, mà còn tranh thủ dọc đường vơ vét, khiến Sất Hổ vô cùng phấn khích.

Hai người phối hợp cực kỳ ăn ý, Vương Lâm điều khiển La Bàn, Sất Hổ cướp túi trữ vật.

Trên đường đi, cũng có một vài tu sĩ nhận ra Tinh La Bàn, nổi lòng tham muốn cướp đoạt. Nhưng Vương Lâm và Sất Hổ liên thủ, kẻ nào dám động đến La Bàn đều phải bỏ mạng.

Lúc này, hai bóng ô quang lao nhanh về phía trước, nhanh chóng đuổi kịp đàn kiếm tiên, giữ một khoảng cách an toàn phía sau.

Bỗng nhiên, một gã trung niên mặt mày âm trầm, đạp trên một chiếc đĩa tròn, đuổi sát đám kiếm tiên. Ánh mắt hắn chợt lóe lên khi thấy Tinh La Bàn dưới chân Vương Lâm và Sất Hổ ở phía xa. Hắn đạp mạnh một cái, chiếc đĩa tròn biến mất, cả người lao thẳng về phía hai người Vương Lâm.

"Hai vị đạo hữu, có thể cho tại hạ quá giang một đoạn được không?"

Lời nói thì khách khí, nhưng bước chân của hắn lại mang theo vẻ thô bạo.

"Hóa Thần hậu kỳ!"

Sất Hổ liếc mắt, hạ giọng nói.

Vương Lâm thần sắc như thường, mỉm cười:

"Đánh hay là chạy, Sất Hổ huynh cứ nói một lời."

Tốc độ của La Bàn đến giờ phút này Vương Lâm vẫn chưa thúc đẩy toàn bộ, một khi toàn lực thì thoát khỏi Hóa Thần hậu kỳ rất dễ dàng.

Sất Hổ cười ha hả, đứng thẳng người, nắm chặt tay:

"Tằng huynh chỉ là Hóa Thần sơ kỳ mà dám đánh một trận với Hồng Điệp. Ta, Sất Hổ, tu vi Hóa Thần trung kỳ, cũng muốn giao thủ với đạo hữu Hậu kỳ này một phen. Đợi ta chiến đấu xong, chúng ta chạy tiếp cũng không muộn!"

Nói xong, hắn đạp chân một cái, từ Tinh La Bàn bay ra, miệng quát:

"Muốn cướp La Bàn, phải cho ta xem thực lực của ngươi đã!"

Gã trung niên kia sắc mặt vẫn âm trầm, ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường, thân hình không những không dừng lại mà còn nhanh hơn, miệng nói:

"Hóa ra là người của Cự Ma tộc, lại đây!"

Nói xong, hắn tùy ý điểm tay trái về phía trước.

"Tỳ!"

Một đạo khí xám như tên bắn về phía Sất Hổ, khoảnh khắc khí xám xuất hiện, một luồng sát ý bao trùm cả không gian.

"Sát chi ý cảnh?"

Vương Lâm nhíu mày, lập tức nhận ra ý cảnh của đối phương, sát khí nồng đậm đến đáng sợ. Ngoài bản tôn ra, hắn chưa từng thấy ai có sát khí kinh người đến vậy.

"Sát ý!"

Sất Hổ gầm lớn, hai tay nắm chặt trước ngực, hung hăng đánh tới. Một cỗ cuồng ngạo khí từ trên người Sất Hổ bùng nổ, bao phủ toàn thân, phát ra những tiếng răng rắc. Thân hình hắn bỗng nhiên bành trướng, hóa thành một gã khổng lồ cao mấy trượng, hình búa trên mi tâm lóe lên dị quang.

Cây búa này chính là trọng bảo của Cự Ma tộc, một loại bảo bối có công dụng lớn hơn hẳn Tinh La Bàn. Thứ này không phải là thực thể. Lúc trước bị Chu Dật chiếm được, khi chiến đấu đã bị Hồng Điệp phá nát, có thể ngưng kết lại được, nhưng mỗi lần như vậy uy lực của nó sẽ giảm đi một phần.

Búa hiện ra, Sất Hổ nắm chặt trong tay, lúc này hắn như một ma thần, bước lên một bước, vung búa chém thẳng vào luồng khí xám.

"Phanh!"

Khí xám tan tành, búa trong tay Sất Hổ run rẩy, thân mình lùi lại mấy trượng, gân xanh nổi lên khắp người. Hắn cười lớn:

"Sảng khoái! Đến đây!"

Gã trung niên kia mắt lóe lên, dừng lại, cười lạnh, vỗ túi trữ vật, một khối tinh thạch bay ra. Tay phải hắn điểm lên tinh thạch, nó tan ra thành chất lỏng. Hắn vuốt chất lỏng, biến thành hình thoi, vung về phía trước, quát:

"Ngươi đỡ thử thứ này xem sao!"

Khoảnh khắc nhìn thấy tinh thạch, Sất Hổ toàn thân lạnh toát, vô số ý niệm sát khí nổ tung trong đầu, suýt chút nữa khiến hắn rối loạn tâm thần. Lòng hắn không khỏi chấn động.

Vương Lâm lập tức ngưng trọng nhìn chằm chằm tinh thạch, bay nhanh tới, nói:

"Sất Hổ, đi thôi!"

Sất Hổ cười ha hả, không nói hai lời, xoay người bước lên La Bàn, miệng nói:

"Đánh không lại ngươi, không chơi nữa!"

Gã trung niên nhếch mép cười lạnh, tay phải điểm một cái, tốc độ tinh thạch hình thoi tăng lên, phát ra những tiếng khóc quái dị, lao thẳng về phía Tinh La Bàn.

Vương Lâm thần niệm vừa động, La Bàn lóe lên, bay nhanh về phía xa. Tốc độ tinh thạch kia tuy nhanh, nhưng không thể so sánh với La Bàn.

Gã trung niên biến sắc, lập tức bay tới bắt lấy tinh thạch, đuổi theo không bỏ.

Một lúc sau, gã trung niên dừng lại, nhìn chằm chằm Tinh La Bàn biến mất, hừ nhẹ một tiếng.

"Sư tôn tính toán Vũ chi Kiếm Tiên xuất thế, Đại La Kiếm Tông có cơ hội sở hữu được nên yêu cầu ta dùng hết khả năng ngăn cản, khỏi khiến cho thực lực Thiên Vận tinh mất đi sự cân bằng. Nếu không phải như vậy, ta sẽ cùng với hai tiểu bối tốt này đùa giỡn một phen! Hừ, Đại La Kiếm Tông, tuy rằng cùng cấp bậc với Thiên Vận Tông ta, nhưng chỉ cần sư tôn Thiên Vận Tử ra tay, cần gì phải để trong mắt!"

Hắn lạnh lùng liếc nhìn phía xa, xoay người rời đi.

"Tiểu bối phía trên La Bàn kia xem vẻ mặt này chắc chắn nhận ra tinh thạch là vật gì, xem ra cũng có chút kiến thức!"

"Tằng huynh, tinh thạch hình thoi kia là cái gì? Vì sao khuyên ta không đánh? Người nọ tuy là Hóa Thần hậu kỳ, nhưng Cự Ma tộc ta thiên phú dị bẩm, ta tuy rằng đánh không lại, nhưng cũng không sợ gì!"

Sất Hổ khoanh chân ngồi trên La Bàn, hỏi.

Vương Lâm vừa khống chế Tinh La Bàn, vừa nói:

"Giết người có thể ngưng tụ sát khí. Sát khí nhiều sẽ trở thành các tia sát khí. Sát khí nồng đậm thành dịch, quá nồng đậm thì thành tinh. Huyết tinh sát khí này nếu ngươi không tu luyện sát chi ý cảnh thì khi tiếp xúc một chút tất nhiên bị sát khí làm bị thương đến nguyên thần!"

Sất Hổ trầm mặc, hồi tưởng lại khoảnh khắc tinh thạch kia xuất hiện, trong lòng hắn quả thực dao động, gật gật đầu.

"Tu vi người đàn ông trung niên kia so với Hồng Điệp hẳn phải mạnh hơn. Nhất là sát ý của hắn, sợ là Hồng Điệp muốn đỡ cũng phải cố sức. Nếu là bản tôn xuất hiện có thể tiếp được tinh thạch sát khí này không, bản tôn... Không biết còn cần bao nhiêu linh lực để có thể lột xác lần thứ ba... Lần này trở lại Chu Tước tinh, có tiên ngọc chính là tiên khí dùng để thổ nạp có thể đẩy nhanh tu luyện của bản tôn một chút."

Vương Lâm thầm nghĩ.

Tốc độ Tinh La Bàn cực nhanh, bay một vòng rất xa rồi từ bên ngoài tiếp cận dần dần vào theo sát đàn kiếm tiên, bên trong hư vô phía trước xuất hiện một mảnh nhỏ của tiên giới.

Chỉ thấy từ trong mảnh nhỏ này truyền ra kiếm khí nồng đậm giống như hào quang bắn ra vạn trượng làm cho người ta chưa tới gần thân thể đã cảm giác giống như bị châm đốt.

Vô số kiếm tiên rít gào kéo đến, nơi đây chính là chỗ tồn tại của Vũ chi Kiếm Hồn!

Các kiếm tiên này hợp thành đạo đạo kiếm quang bay nhanh tới, Vương Lâm đang ở trên La Bàn phía sau kiếm quang thẳng tiến theo vào trong hư vô này, chớp mắt liền đi vào bên trong mảnh nhỏ này.

"Là cô ta!"

Ánh mắt đầu tiên của Vương Lâm thấy được là ở giữa không trung phía xa xa một cô gái áo trắng tóc dài bay nhẹ, ở trước thân hình nàng còn có hai con kim long.

Sất Hổ cũng phát hiện cô gái áo trắng, ánh mắt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ, trầm mặc không nói.

Lúc này Vương Lâm liền thu lại La Bàn, bay lơ lửng ở giữa không trung.

Hai con kim long này gào thét một cách điên cuồng, các mảnh nhỏ kiếm tiên từ bên trong hư vô hướng về hai kim long bay nhanh tới.

Dần dần, càng lúc càng nhiều kiếm tiên bay đến. Các kiếm tiên này đồng loạt liên tiếp bay đan xen, tương trợ lẫn nhau, không ngờ lại thành hình một kim long.

Ba con kim long, thân thể bay lượn vòng quanh cô gái, một con mắt rồng thật lớn lộ ra, ánh mắt lạnh lẽo âm u quét về bốn phía.

Đề xuất Tâm Linh: Bạn gái tôi lớp 8
Quay lại truyện Tiên Nghịch (Dịch chuẩn)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hữu Luân Lê

Trả lời

1 tháng trước

Chap 933 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ủa lỗi gì đó b?

Ẩn danh

Tao Pham

Trả lời

2 tháng trước

vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu

Ẩn danh

Túc Mệnh

Trả lời

2 tháng trước

Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.

Đăng Truyện