"Mở trận pháp, đi Địa Tinh!" Vương Lâm thản nhiên nói, cất bước tiến về phía trước, vượt qua Triệu Tứ, đi vào bên trong truyền tống trận.
Khi còn trên không trung, hắn đã quan sát kỹ lưỡng. Truyền tống trận này rộng chừng mười dặm, khắc vô số ký hiệu phức tạp. Từng đợt lực lượng vô tận không ngừng khuếch tán, bao trùm cả bầu trời. Từ xa nhìn lại, nơi đây như bị sương mù dày đặc bao phủ, khiến người ta không thể thấy rõ chi tiết!
Trong phạm vi mười dặm, mặt đất chằng chịt những khe rãnh, như những nhánh sông nhỏ của một dòng sông lớn. Bên trong những khe rãnh này, một cỗ lực lượng kỳ dị không ngừng lưu chuyển, biến đổi.
Dưới con mắt của Vương Lâm, truyền tống trận mười dặm này không đơn thuần chỉ là một trận pháp, mà như một pho tượng viễn cổ cự thú, mang trong mình sức sống cường đại!
Độ phức tạp của trận pháp này vượt xa những truyền tống trận mà hắn từng thấy trước đây.
Triệu Tứ hít sâu một hơi, vội vàng đáp "Vâng", rồi nhanh chóng đi vào một bên trận pháp. Hai tay hắn kết ấn, nhanh chóng đánh ra một đạo thanh quang vào trong trận pháp.
Ngay khi thanh quang tiến vào, truyền tống trận khổng lồ bỗng phát ra tiếng ù ù, thanh quang càng lúc càng kịch liệt. Cuối cùng, dường như cả thiên địa đều rung chuyển. Lực lượng kỳ dị vô hình từ những khe rãnh chằng chịt trên mặt đất bắt đầu tản mát, từng đợt quang mang quỷ dị chậm rãi hiện lên, tỏa ra u quang.
Nếu nhìn từ trên cao xuống, có thể thấy rõ ràng mười dặm trên mặt đất, nơi có truyền tống trận, từng đạo u quang chậm rãi lóe sáng, đan xen vào nhau. Cuối cùng, chúng hình thành một ký hiệu khổng lồ.
Đây là một ký hiệu trải rộng mười dặm, độ phức tạp không thể tưởng tượng nổi. Lúc này, Vương Lâm đang đứng ở điểm chính giữa của ký hiệu.
Gần như chỉ trong chớp mắt, ký hiệu khổng lồ bỗng nhiên tản ra ánh sáng cực hạn. Ánh sáng này bao phủ cả thiên địa, khiến mọi thứ xung quanh chìm trong u quang.
Triệu Tứ hiển nhiên đã quen với việc này, ngay khi mở trận pháp liền nhắm mắt lại. Trong lòng hắn im lặng đếm chừng năm hơi thở, rồi mới mở mắt ra.
Trong trận pháp không còn bóng người, mọi thứ xung quanh đã khôi phục hoàn toàn. Chỉ còn rải rác những u quang như đom đóm chậm rãi bay xuống, hòa vào trận pháp trên mặt đất.
Triệu Tứ có chút hâm mộ nhìn trận pháp trống rỗng, thầm than một tiếng, lẩm bẩm: "Vị Tử hệ Thất sư tổ này không biết đi Địa Tinh làm gì. Nhưng mọi chuyện chẳng liên quan gì đến ta. Tốt nhất vẫn nên chuyên tâm tu luyện, tranh thủ sớm ngày đạt tới Hóa Thần hậu kỳ!"
Hắn lắc đầu, khoanh chân ngồi xuống, tiếp tục thổ nạp.
Địa Tinh là một trong năm tinh cầu phụ quay quanh Thiên Vận Tinh. Từ bên ngoài nhìn vào, tinh cầu này có màu vàng, trên đó có vô số quầng sáng bay lượn. Kích cỡ của Địa Tinh không khác Chu Tước Tinh là mấy.
Huyền Uyên Phái là Lục cấp tu chân quốc duy nhất trên Địa Tinh này. Toàn bộ Huyền Uyên Phái tự thành một quốc gia, đa phần là tu sĩ, đặc biệt là Lão Tổ Huyền Minh. Tu vi của lão ta đã vượt qua Vấn Đỉnh.
Phía trên Địa Tinh có rất ít đại dương, gần như toàn bộ đều là đất liền. Khoảng trăm vạn dặm về phía Tây của Huyền Uyên Phái là Linh Nhạc quốc.
Ngày nọ, mảnh đất xung quanh truyền tống trận của Huyền Uyên Phái đã được dọn dẹp sạch sẽ. Trong phạm vi hơn mười dặm, ngoài đệ tử Huyền Uyên Phái ra thì không còn tu sĩ nào khác.
Bên ngoài truyền tống trận, Thiếu Tông của Huyền Uyên Phái, Hứa Vân Sơn, im lặng đứng một bên. Trên tay hắn cầm một bảo phiến màu ngọc bích, thỉnh thoảng gõ nhẹ vào lòng bàn tay.
Ba ngày trước, hắn nghe được từ một bằng hữu thân thiết ở Thiên Vận Tông rằng sẽ có một người thuộc Tử hệ đến Địa Tinh làm sứ giả ở Linh Nhạc quốc.
Việc nhỏ nhặt này vốn không đáng để Hứa Vân Sơn để tâm, nhưng sau khi biết người đến là Tử hệ Lão Thất Vương Lâm, đệ tử mới được Thiên Vận Tử thu nạp, đáy lòng hắn lập tức rung động.
Là tinh cầu phụ của Thiên Vận Tử, Lục cấp môn phái Huyền Uyên Phái có một bản ghi chép đầy đủ về những đệ tử của Thiên Vận Tử, hiểu rõ sở thích của họ. Tuy nhiên, trọng điểm của bọn họ là những người đạt được phong hiệu Thiên Vận Thất tử. Đối với Vương Lâm, nếu không được chú ý đặc biệt trong ngày đại thọ của Thiên Vận Tử, bọn họ cũng không quá để ý.
Lúc đó, Vương Lâm bất ngờ xuất hiện, làm chấn động cả Thiên Vận Tông. Huyền Uyên Phái hiểu biết rất ít về mọi thứ liên quan đến hắn. Hơn nữa, Huyền Uyên Phái nhận thấy Vương Lâm có tiềm lực rất lớn. Kết giao với hắn lúc này tốt hơn nhiều so với sau này, nên mới có chuyện hôm nay.
Phía sau Hứa Vân Sơn có mấy người đứng. Những người này đều tóc bạc trắng, là các trưởng lão của Huyền Uyên Phái, tu vi đều không hề tầm thường.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến giữa trưa, khi mặt trời chói chang, bỗng nhiên từ bên trong truyền tống trận phát ra tiếng ù ù.
Âm thanh này lập tức thu hút sự chú ý của Hứa Vân Sơn. Khuôn mặt hắn nở một nụ cười, thu hồi bảo phiến, nhìn về phía trận pháp.
Chỉ thấy từ bên trong trận pháp, tiếng ù ù ngày càng lớn. Cuối cùng, từng đạo u quang từ trên mặt đất dâng lên, tỏa ra khắp bầu trời, hình thành một ký hiệu hư ảo khổng lồ.
Tại điểm chính giữa của ký hiệu, không gian rung động vặn vẹo, dần hiện ra bóng dáng một người!
Người này mặc đồ màu tím, bên hông có một lệnh bài khắc chữ "Thất"!
Ký hiệu bên trên trận pháp dần tiêu tán. Từ bên trong, Vương Lâm bước ra, ánh mắt bình thản nhìn xung quanh. Cuối cùng, hắn nhìn về phía Hứa Vân Sơn phía trước.
Hứa Vân Sơn nhìn kỹ Vương Lâm, lập tức cười lớn, tiến lên vài bước, ôm quyền nói: "Đạo hữu là Vương Lâm, đệ tử của Thiên Vận Tử tiền bối phải không?"
Thần sắc Vương Lâm vẫn không thay đổi, ôm quyền đáp: "Chính là Vương mỗ, không biết các hạ là?"
Hứa Vân Sơn vẫn tươi cười, nói: "Tại hạ là Hứa Vân Sơn, Thiếu tông của Huyền Uyên Phái! Nghe nói Vương huynh đến, ta lập tức ra đón, làm tròn trách nhiệm của chủ nhà. Vương huynh không được từ chối đâu đó!"
Vương Lâm khẽ mỉm cười. Tu vi của Hứa Vân Sơn cũng giống hắn, đều là Anh Biến trung kỳ. Mục đích hắn rời khỏi Thiên Vận Tông là tìm một nơi yên tĩnh để tĩnh tâm tu luyện. Bên trong Thiên Vận Tông cạnh tranh quá nhiều, không thích hợp để tu luyện.
Lúc này, vừa mới đến Địa Tinh, cũng không tiện từ chối yêu cầu của người ta.
Trên đường đi, Hứa Vân Sơn nói chuyện vui vẻ, đem những chuyện ở Địa Tinh nói một cách giản lược. Hứa Vân Sơn thu xếp cho Vương Lâm một nơi yên tĩnh trong Huyền Uyên Phái.
Sau khi hẹn ngày hôm sau lại đến, Hứa Vân Sơn cáo lui.
Hoàn cảnh nơi đây cực kỳ tao nhã, bốn phía là một mảnh yên tĩnh. Vương Lâm đứng trong căn nhà, mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Hoa viên bên ngoài có rất nhiều loài hoa đẹp, cùng nhau nở rộ.
Vương Lâm đẩy cửa bước ra, thong thả tản bộ trong thế giới của các loài hoa.
"Việc quan trọng nhất lúc này là đề cao tu vi. Tuy đã rời khỏi Chu Tước Tinh nhiều năm, nhưng cái tên Thác Lâm kia vẫn như một thanh kiếm kề sát cổ ta. Không chừng một ngày hắn có thể rời khỏi Cổ Thần chi địa, đến lúc đó, chắc chắn sẽ đến tìm ta!"
Vương Lâm chau mày. Thác Lâm thủy chung vẫn như thanh đao đặt trên yết hầu, như sợi dây thòng lọng, thúc ép Vương Lâm không ngừng tu luyện. Chỉ như thế mới có thể sinh tồn.
Nhìn đủ loại hoa trong vườn, ánh mắt Vương Lâm lộ ra đôi chút do dự.
"Sát Lục Tiên Quyết! Pháp quyết này dọc đường ta cũng nghiên cứu đôi chút, quả thực có chỗ tinh diệu. Lấy Sinh Chi Lạc Ấn hộ thể cũng có thể có tác dụng phòng hộ rất lớn! Hạt Thiên Nghịch Châu kia còn thiếu kim thuộc tính là có thể viên mãn. Vấn đề kim thuộc tính này cũng cần phải xử lý sớm. Tư Đồ Nam từng phân tích, chỉ khi ngũ hành viên mãn thì hạt châu này mới có thể nhận chủ. Đến khi đó mới có thể triển lộ ra uy lực chân chính. Chẳng qua, ta cũng không biết hạt Thiên Nghịch Châu này rốt cục có những thần thông gì mà có thể khiến người của Tu Chân Liên Minh năm đó tranh cướp nhau!? Ta cũng không biết Chu Tước Tinh giờ này thế nào rồi!?"
Vương Lâm ngẩng đầu nhìn về phía hư không. Ánh mắt hắn như có thể xuyên thấu qua hư vô, nhìn về Chu Tước Tinh ở nơi cực kỳ xa xôi so với nơi này!
Sau khi dừng lại ở Huyền Uyên Phái hai ngày, Hứa Vân Sơn đưa Vương Lâm đến Ngũ cấp tu chân quốc Linh Nhạc quốc.
Trong hai ngày này, Hứa Vân Sơn nói chuyện rất thiện ý, quan hệ rất tốt, cũng có chút hòa hợp với Vương Lâm.
Về phần Linh Nhạc quốc, họ đã sớm biết Thiên Vận Tông phái đệ tử đến đảm nhiệm chức sứ giả. Toàn bộ Linh Nhạc quốc lập tức đặt việc này là sự vụ quan trọng hàng đầu. Các tông phái trong nước đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ nghênh đón sứ giả.
Ở ngoài biên giới Linh Nhạc quốc, Hứa Vân Sơn khẽ cười, vừa bay đi vừa nói: "Vương huynh, nơi này chính là Linh Nhạc Ngũ cấp tu chân quốc. Nước này không lớn, cũng chỉ có bốn tông phái mà thôi. Nhưng đặc sản Tý Linh vật thì ngay cả trên Địa Tinh ta cũng khá nổi danh!"
Vương Lâm gật đầu. Tốc độ của hai người rất nhanh, nháy mắt đã lướt qua biên giới, nhằm thẳng Linh Nhạc quốc bay tới.
Trung tâm Linh Nhạc quốc có một tòa tháp chọc trời khổng lồ. Nơi đây là chỗ ở của các đời sứ giả.
Đề xuất Voz: Wǒ ài nǐ
Hữu Luân Lê
Trả lời1 tháng trước
Chap 933 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ủa lỗi gì đó b?
Tao Pham
Trả lời1 tháng trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Túc Mệnh
Trả lời2 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.