Lúc này, bên ngoài tòa tháp kia, hơn trăm tu sĩ lặng lẽ đứng san sát, chờ đợi sứ giả đại nhân giáng lâm.
Chẳng bao lâu, hai đạo lưu quang xé gió rít gào, từ chân trời nhanh chóng bay đến. Chúng tu sĩ lập tức ngẩng đầu lên, dõi mắt theo.
Khi hai đạo lưu quang tới gần, chúng tu sĩ đồng loạt cung kính hô lớn:
- Linh Nhạc quốc, ngũ cấp tu chân quốc, tham kiến Sứ giả đại nhân! Tham kiến Thiếu tông Huyền Uyên phái!
Một tràng cười vang vọng truyền đến, Hứa Vân Sơn cất tiếng:
- Vương huynh, tại hạ xin cáo từ. Ngày sau hữu duyên, ta lại cùng huynh đệ uống rượu luận đạo!
Dứt lời, thân hình Hứa Vân Sơn lóe lên, như tia chớp xé gió, bay về phương xa.
Hứa Vân Sơn rời đi, giữa không trung chỉ còn lại một mình Vương Lâm.
Hắn ngạo nghễ đứng giữa không trung, ánh mắt bình thản quét nhìn bốn phía. Trong số mấy trăm tu sĩ nơi này, có hơn mười người đạt tới Anh Biến hậu kỳ đại viên mãn, còn lại tu vi thấp hơn.
Ánh mắt Vương Lâm dừng lại trên một lão giả tóc bạc trắng, nom có vẻ già nua. Lão giả này tu vi cao nhất, dường như đã đặt một chân vào Vấn Đỉnh cảnh giới.
Thân hình Vương Lâm chậm rãi hạ xuống, đứng dưới bảo tháp. Không đợi chúng tu sĩ lên tiếng, hắn đã thản nhiên nói:
- Vương mỗ tuy là sứ giả, nhưng sẽ không can thiệp vào chuyện của các ngươi. Mọi việc cứ duy trì như cũ! Từ hôm nay trở đi, phạm vi ngàn dặm quanh đây cấm ai xâm nhập, ta muốn bế quan!
Chúng tu sĩ ngẩn ra, nhưng những kẻ này đều là cáo già tu luyện vô số năm, chỉ khựng lại một thoáng, rồi vội vàng cúi đầu vâng dạ, tản ra bốn phía.
Lão giả đã đặt một chân vào Vấn Đỉnh chăm chú đánh giá Vương Lâm, rồi xoay người rời đi.
Không ít tu sĩ vội vàng đuổi theo phía sau lão. Trong chớp mắt, bên dưới bảo tháp trở nên trống trải, chỉ còn lại một mình Vương Lâm.
Vương Lâm sắc mặt không đổi, bước thẳng vào trong tòa tháp. Hắn khoanh chân ngồi xuống, tay phải vỗ vào túi trữ vật, Cấm Phiên lập tức xuất hiện trong tay. Hắn vung tay, vô số hắc khí từ Cấm Phiên tràn ra, bao phủ cả phạm vi ngàn dặm xung quanh bảo tháp.
Trong nháy mắt, ngàn dặm xung quanh chìm trong màn sương đen u ám. Làm xong, Vương Lâm trầm ngâm một lát, tay phải điểm lên mi tâm, há miệng phun ra một cây đại phiên cao ba trượng. Bên trong Tôn Hồn Phiên, tuy tổn thất nhiều hồn phách, nhưng chủ hồn vẫn còn lại một số... Lúc này, Vương Lâm cầm Tôn Hồn Phiên rung lên, ngoại trừ hồn phách Kỳ Lân không tiện thả ra, những chủ hồn còn lại đều được phóng thích, dung nhập vào màn sương đen do cấm chế biến thành, để phòng bị.
Làm xong mọi việc, Vương Lâm thở sâu, lật tay phải. Một khối ngọc giản màu xám xuất hiện trong tay hắn, chính là Sát Lục Tiên Quyết do Thiên Vận Tử áo xám trao cho!
- Sát Lục Tiên Quyết!
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thần thức lập tức quét qua.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chớp mắt đã một tháng.
Trong một tháng này, các tông phái của Linh Nhạc quốc không hiểu rõ thái độ của vị sứ giả mới đến. Phải biết, các sứ giả trước đây đều đòi hỏi linh thạch, tiên ngọc, gây ra không ít phiền toái, khiến các tông phái phải cung phụng.
Điều này gần như đã thành lệ.
Nhưng hiện tại, nghe đồn người đến từ Thiên Vận Tinh này là đệ tử của Thiên Vận Tử tiền bối, lại không hề bước chân ra ngoài. Hơn nữa, phạm vi ngàn dặm xung quanh nơi ở của y lại tràn ngập màn sương đen, người thường không dám bén mảng.
Dù có một số tu sĩ Anh Biến kỳ muốn vào xem xét, nhưng chỉ tiến vào chưa được trăm trượng đã biến sắc, vội vàng quay đầu trở lại.
Dần dần, vị tân sứ giả này trở nên vô cùng thần bí trong mắt các tu sĩ Linh Nhạc quốc.
Lúc này, bên trong Thông Thiên tháp, Vương Lâm khoanh chân ngồi, tư thế không hề thay đổi so với một tháng trước. Trong suốt thời gian này, tâm thần của hắn hoàn toàn chìm đắm trong ngọc giản màu xám.
Sát Lục Tiên Quyết thực chất là một đạo Sinh chi lạc ấn. Lạc ấn này ẩn chứa một thần thông kỳ dị, lĩnh ngộ không hề đơn giản.
Tư chất của Vương Lâm vốn không phải thượng giai, mà lĩnh ngộ Sát Lục Tiên Quyết lại vô cùng phức tạp. Trong thời gian ngắn, Vương Lâm chỉ có thể chậm rãi suy nghĩ, cẩn thận lĩnh ngộ, mới dần dần nắm giữ được.
Vương Lâm biết việc này không thể nóng vội.
Thời gian trôi qua, Vương Lâm vẫn kiên trì tu luyện. Lại nửa tháng nữa trôi qua, sự tò mò của các tu sĩ Linh Nhạc quốc đối với vị tân sứ giả không những không giảm mà còn tăng lên.
Tất cả là vì màn sương đen ngàn dặm xung quanh Thông Thiên tháp, một tháng trước thì yên ắng, nhưng nửa tháng qua thường xuyên truyền ra những tiếng gào rít, như có một thanh phi kiếm điên cuồng lao đi lao lại. Xen giữa là những tiếng gầm rống kinh thiên động địa.
Điều này khiến các tu sĩ Linh Nhạc quốc vô cùng tò mò. Vài ngày trước, cao thủ đệ nhất Linh Nhạc quốc, lão nhân đã đặt một chân vào cảnh giới Vấn Đỉnh kia, cuối cùng đã đến Thông Thiên tháp một chuyến.
Ba ngày sau, lão nhân trở về, sắc mặt cực kỳ khó coi, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi. Sau khi trở về, các tông phái đều hạ lệnh cho đệ tử, môn hạ không được phép bước vào phạm vi ngàn dặm xung quanh Thông Thiên tháp, nếu không sẽ bị xử lý như tội phản nghịch.
Từ đó, ngàn dặm bên ngoài Thông Thiên Tháp trở thành cấm địa của Linh Nhạc quốc.
Trong nửa tháng này, Vương Lâm luôn nghiên cứu Sát Lục Tiên Quyết. Pháp quyết này dựa vào giết chóc mà sinh ra. Giết chóc càng nhiều, Sinh chi lạc ấn càng tích lũy. Đạt đến một trình độ nhất định, Sinh chi lạc ấn sẽ trở thành một loại phòng thủ chắc chắn nhất thiên hạ.
Chẳng qua, tu luyện thần thông này quá mức khó khăn.
Trong nửa tháng này, Vương Lâm vẫn không tìm được điểm khởi đầu cho việc tu luyện Sát Lục Tiên Quyết. Cuối cùng, hắn đành từ bỏ việc nghiên cứu, chuyên tâm lĩnh ngộ thiên đạo, không ngừng ngưng luyện công pháp của bản thân.
Trong thời gian này, Xạ Thần Xa xuất hiện cắn trả.
Đây là lần cắn trả đầu tiên kể từ khi giải khai đạo phong ấn đầu tiên. Trước đó, Vương Lâm đã chuẩn bị sẵn sàng. Đại chiến với Khuất Thú mấy ngày, hắn dùng bí pháp áp chế nó lại, khiến lần cắn trả này thất bại.
Lão nhân Linh Nhạc quốc tiến vào phạm vi ngàn dặm Thông Thiên Tháp đúng lúc đó. Hắn đã tận mắt thấy Khuất Thú kia.
Sau khi áp chế Xạ Thần Xa, Vương Lâm đả tọa mấy ngày. Hôm nọ, hắn mở mắt, trong mắt hiện lên vẻ như đã hiểu ra đôi chút.
- Sát Lục Tiên Quyết phải cảm ngộ từ bên trong giết chóc. Ta cứ ngồi không tu luyện là thiếu đi sự linh hoạt. Muốn thực sự tu luyện nó, cần phải thực sự giết chóc.
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên. Hắn đứng dậy, bước tới một bước, biến ra khỏi Thông Thiên Tháp.
Nghìn trượng phía trên Thông Thiên Tháp, Vương Lâm mặc đồ đen, mắt sáng như đuốc. Hắn đứng thẳng giữa không trung, bàn tay đẩy ra phía trước, tất cả màn sương đen trong phạm vi ngàn dặm xung quanh cuồn cuộn thu về. Cảnh tượng này như thể sương từ ngàn dặm bị dồn nén, điên cuồng ngưng tụ về phía trước bàn tay phải của Vương Lâm.
Phong vân biến sắc!
Từ bên trong màn sương đen vang vọng những tiếng sấm động không ngớt, long trời lở đất, vang khắp Linh Nhạc quốc.
Gần như trong chớp mắt, tất cả màn sương đen bao phủ trong phạm vi ngàn dặm đều ngưng tụ lại thành một khối cầu điện quang màu đen to bằng nắm tay.
Bên trong khối cầu mây khói quanh quẩn, từng trận phù văn cấm chế không ngừng lóe lên, lúc sáng lúc tối. Một luồng uy áp cường đại từ bên trong truyền ra.
Tay phải Vương Lâm khẽ chạm vào khối cầu, cấm chế lóe lên, rồi sụp đổ, hóa thành vô số hắc khí, quanh quẩn bên ngoài thân thể Vương Lâm. Cuối cùng, ở trước người hắn, hắc khí đan xen vào nhau, hóa thành một cây Cấm Phiên màu tím đen, lá phiên khẽ động, phát ra tiếng phần phật.
Lúc này, bầu trời trong phạm vi ngàn dặm lại hiện ra. Chẳng qua vẫn còn những tiếng gào thét từ hư không truyền đến, thi thoảng lóe ra vài đạo bóng đen.
- Chủ hồn, thu!
Vương Lâm há miệng, những chủ hồn trong phạm vi ngàn dặm phá không lao đến, bay thẳng vào miệng Vương Lâm, dung nhập vào Tôn Hồn Phiên trong nguyên thần của hắn.
Lần tu luyện Sát Lục Tiên Quyết này cũng là lúc tế luyện Tôn Hồn Phiên. Như vậy, ở trên Thiên Vận Tinh này, ta sẽ có thêm vài phần nắm chắc bảo mệnh.
Hơn nữa, sư phụ bảo ta trong vòng ba tháng đến Đông Hải. Lúc này chỉ còn hơn một tháng, có nên đi không?!
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thần thức quét ngang Linh Nhạc quốc. Sau đó, hắn bước lên một bước, hóa thành một làn khói nhẹ, biến mất.
Linh Nhạc quốc, Ngũ Linh Sơn.
Cao thủ đệ nhất của toàn bộ Linh Nhạc quốc, lão nhân đã đặt một chân vào Vấn Đỉnh, chính là Thiên Thai lão nhân của Ngũ Linh Sơn. Lão đang khoanh chân ngồi trên đỉnh Ngũ Linh Sơn, hấp thu thái âm lực, lẳng lặng thổ nạp.
Một lát sau, Thiên Thai lão nhân mở mắt, bình tĩnh nhìn về phía không trung, chậm rãi nói:
- Lão phu Thiên Thai, ra mắt Sứ giả đại nhân!
Một đạo tử ảnh lóe lên từ không trung. Vương Lâm sắc mặt không đổi, hướng về Thiên Thai lão nhân ôm quyền nói:
- Làm phiền rồi!
Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Y Trở Lại - Ngô Bình
Hữu Luân Lê
Trả lời1 tháng trước
Chap 933 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ủa lỗi gì đó b?
Tao Pham
Trả lời1 tháng trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Túc Mệnh
Trả lời2 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.