Rồi trên đường ra Chùa Bộc, nó huyên tha huyên thuyên chuyện cắt tóc làm mặt. Đến nơi, đéo hiểu sao tụi Hà Nội không ngủ à, hơn 10h đêm rồi vẫn nườm nượp đi xem quần áo. Tôi quay sang con bé đã thấy nó dán mắt vào một bộ quần áo con ma nơ canh đang mặc, tôi bảo nó:
- Cháu cứ nhờ nhân viên tư vấn cho, thích bộ nào cứ lấy bộ đấy.
Nó hớn hở lắm, từ khi gặp nó đến giờ chưa bao giờ tôi thấy nó vui vẻ như lúc này. Nó cứ thử xong một bộ lại ra khoe tôi, nhưng lúc thử quần áo lót thì đéo thấy khoe, tộc đéo gì khôn thế. Cuối cùng thì cũng mua đủ cho nó va li quần áo, giầy dép các kiểu. Qua một chỗ góc vỉa hè, thấy nó sà vào nhặt bịch băng vệ sinh, tôi cười hỏi:
- Có biết dùng không thế?
- Sao không, tháng nào cháu với mợ cháu đều được phát một bịch mà.
Ôi đm, nhà nước còn quan tâm đến cả cái máu lol của bà con dân tộc thiểu số. Thế mà tụi Việt Tân cứ ra rả bôi xấu là sao? Ơ mà, đéo phải chứ, tôi nghệt mặt nhìn nó, nó hồn nhiên:
- Cháu bị từ lúc cắt tóc, may cô chủ quán cho cháu một cái.
Tôi cay đắng nghĩ, tối nay ăn máu lol theo nghĩa bóng thật rồi vì đéo dám ăn máu lol theo nghĩa đen. Vâng, quả thật là tôi đủ bệnh hoạn để vượt đèn đỏ như anh nào bên trên vừa khuyên tôi. Nhưng tôi đéo đủ dũng cảm để bỏ qua vấn đề vệ sinh dịch tễ. Cái Linh chưa được chứng nhận vệ sinh an toàn thực phẩm. Các quý anh nghĩ xem, ai mà chắc chắn được nó không đi giao cấu với một hoặc nhiều thằng nghiện đã chuyển sang giai đoạn tiêm chích, ở một nơi mà ma túy và tình dục dễ dàng hơn trong phim Narcos. Nếu khô ráo, thôi thì mặc áo mưa là yên tâm. Còn nó nhoe nhoét máu như thế này, dẫu có cho tôi cái bao cao su dày như da mặt thằng mod vừa xóa thớt của người anh em khoidang1234, tôi cũng xin quỳ.