- Hết đồ rồi anh ạ, anh đầy mồ hôi kìa, lại em lau cho. Ơ kìa anh, đừng anh... Ơ kìa anh, sao lại dừng...
...
- Nãy em la to thế, hàng xóm ghen tỵ chết. Ơ, sao tự nhiên lại khóc?
- Sau này ấy, anh lấy vợ có con, chắc em sẽ rất yêu quý nó. Giá mà em có con được, em sẽ xin anh một đứa con, thế là đủ, không cần gì khác.
- Mẹ, thằng chó Ánh ấy chết rồi, nếu không anh sẽ làm nó sống không bằng chết.
- Sau này em sẽ xin con nuôi, hoặc lấy một người đã có con rồi.
- Sau này gì nữa, chẳng phải em vẫn đang tìm hiểu nhau với anh chủ tiệm tóc góa vợ, một nách hai con đấy à? Đêm qua anh còn thấy nhắn tin chúc em ngủ ngon với nhớ em nhiều.
- Em chưa nhận lời, ngày nào anh còn bên em, em sẽ không nhận lời một ai khác cả. Kìa anh cũng khóc à?
- Không là bụi bay vào mắt thôi, ngày mai mình sẽ chia tay, đã đến lúc rồi, tốt cho anh và tốt cho em.
... 10 tháng sau
- Vợ chồng tôi đến chào cậu, chúng tôi nhớ mãi ơn cậu đã giúp gia đình chúng tôi, chúng tôi dọn về Gia Nghĩa cho gần vợ chồng con gái, tụi nó mới mở tiệm tóc cũng lớn. Trước hôm cưới nó không thấy cậu đâu khóc cả đêm. Có dịp cậu lên thăm chúng tôi nhé.
- Anh chị đi mạnh khỏe, nhớ sau này đừng nhắc đến tôi nữa.
Hết.