Trên lớp cứ học, thời gian cứ trôi, những bài kiểm tra dồn dập khiến mọi người quên bẵng cả Noel, bao nhiêu kế hoạch chuẩn bị mà giờ bỏ cả. Ở sân võ dạo này cũng tập để thi lên đai căng lắm, tôi chạy ngược chạy xuôi như con thoi, lúc nào cũng thấy việc là việc, chẳng bù ấy lúc rảnh rỗi đi chơi lông bông.
Một hôm, đang ngồi chờ để chuẩn bị đấu giao hữu với sân võ khác thì có thằng lớp 8 năm nhất vào nháy tôi:
- Anh Hưng ơi! Tên đầy đủ anh là L.T Hưng à?
- Ừ!
- Thế thì có chị gì tìm anh ngoài kia đấy!
Tôi ngạc nhiên, vội xin phép thầy rồi ra chỗ Tam Quan xem ai đến tìm. Vừa ra thì thấy con An đang lấp ló đứng ngoài ngó vào, vẫy vẫy tôi lại. Tôi chạy ra, cằn nhằn:
- Mày hay nhỉ? Không ở nhà lại mò đến đây, làm sao mày biết chỗ này mà đến?
Nó cười hì hì;
- Ờ nhà mãi chán lắm, tao ra đây xem mày tập cho vui.
- Dở hơi, về đi không thầy thấy lại mắng giờ.
- Lè, thích đuổi hả, đã thế tao cứ ở đây phá mày đấy.
Đang nói chuyện thì thằng bé lúc nãy lại ra, nó bảo:
- Anh ơi! Cụ bảo anh vào nhanh. Cả chị gì kia nữa!
Hai đứa tôi ngạc nhiên không hiểu làm sao, nhưng cũng cứ vào theo thằng bé. Vào đến nơi, thấy có con bé xinh xắn lẵng nhẵng đi sau tôi thì cả sân ồ lên, xôn xao như chuyện lạ lắm. Cụ giáo gọi hai đứa lại, cười bảo:
- Đã đến rồi thì con ở lại xem, lát thằng Hưng nó lên đấu.
Con An cười toe, khoanh tay cảm ơn cụ rồi ngồi xuống cạnh tôi, hai đứa quan sát từng lượt đấu đối kháng giữa hai sân võ, sau mỗi lượt đấu là nó lại kín đáo rỉ tai tôi mấy lời bình phẩm về hai người vừa đấu. Cứ thế cả buổi chiều, cuối cùng cũng đến lượt mình. Tôi đứng lên, bước ra sân khởi động, dõi mắt nhìn xem đối thủ của mình là ai. Tiếng thầy trọng tài dõng dạc hô:
- Số 51 xanh- L.T Hưng đấu số 17 đỏ N.Q Duy. Kiểu đấu: Trường côn. Cả hai có 10 phút khởi động.
Hết thời gian khởi động, tôi cầm cây côn bước vào vòng tròn, con An ở ngoài nói vọng theo cổ vũ:
- Hưng ơi cố lên!
Tùng Nguyễn Thanh
Trả lời6 tháng trước
Truyện này drop à