Mình đến bên A, lúc này mình đã bắt đầu lo lắng, nước mắt cũng dần nhòa theo đôi mắt của mình. Lúc này P vừa tắm xong đang ở phòng bên cũng vội vàng chạy sang:
- A sao thế hả anh? :sosad:
Mình khẽ lắc đầu... đưa tay lên vuốt mặt A... rồi cười xòa... biết làm gì bây giờ, nửa đêm là thời gian A bắt đầu trở sốt thì phải.
- A à dậy đi em... dậy uống thuốc này con heo ngố.
- Dậy đi mà em.
Mình vẫn cứ gọi như vậy.
- Đừng gọi nữa con à, để A nằm nghỉ đi, A nó sốt vậy hoài không sao đâu con.
- Cô về phòng nghỉ đi để con chăm sóc A được rồi cô ạ.
- Thôi để cô chăm A, con đi cả ngày mệt rồi.
- Có mấy lúc con được chăm A, cô và chú nghỉ đi.
Nói rồi mình lẳng lặng đi giặt khăn để đắp cho A, vì A sốt nên mình giặt khăn liên tục thay khăn cho A... Đêm ấy mình thức trắng cả đêm :smile: và có lẽ những đêm sau cũng vậy.