Logo
Trang chủ

Chương 104

Đọc to

Khi mình mở mắt ra thì thấy A và bố mẹ A ngồi đó, có cả P, mọi người đều nhìn mình với một ánh mắt ngỡ ngàng.
Mình vội bật dậy chạy đi giặt khăn cho A như một thói quen, không phải mình cố tình nhé, vì các bạn đang làm gì mà ngủ gục đi thì khi tỉnh dậy cũng sẽ như mình... vừa giặt ra thì mình ngớ người:
- Ơ sáng rồi à?
- Đêm qua con ngủ gục luôn đấy M :adore:
Giọng mẹ A vang lên làm mình ngại đỏ mặt.
- Em cảm ơn anh nhiều lắm :sosad:
Nói rồi A bật khóc, bố A thì cười chẳng nói gì, còn A thì khóc nấc lên... nhưng khóc là vì hạnh phúc, chứ không phải khóc vì em mang đau khổ cho A các thím ợ :shame:
P thì vẫn ngồi đó, cười theo... nhưng em biết, nhìn vào đôi mắt P, em thấy được một nỗi niềm chất chứa trong đó... một nỗi khổ, khó chịu, và dằng vặt lắm.
Có thím bảo rằng em khốn nạn sở khanh, em thừa nhận, nhưng thím hãy ở hoàn cảnh của em rồi hiểu. Hai người con gái, thay phiên nhau chăm sóc em, tấn công dồn dập, có một trái tim sắt đá không đổ chăng?
Khi không có P, em đau ốm bệnh tật A lo, khi không có A, em đau ốm bệnh tật là P lo?
Ừ em công nhận rằng em lạnh lùng, nhưng mà... thím có lạnh lùng để không bị rung động không? Mình chỉ nói thế thôi, mong cho các thím hiểu, làm một thằng khốn nạn không phải dễ, và làm một thằng khốn nạn không phải lúc nào cũng hay.
Mình cười xòa, lại xoa đầu A ngay trước mặt bố mẹ A:
- Thôi nín đi nào, khóc xấu thế.

Đề xuất Bí Ẩn: Kẻ Bắt Chước Thần
Quay lại truyện Chuyện tình 2 năm trước
BÌNH LUẬN