Logo
Trang chủ

Chương 136

Đọc to

Dưới cơn mưa...

Tán lá xào xạc, gió vẫn thổi...

Và...

Mưa vẫn rơi, mưa rơi nặng hạt... lặng thầm... không gian nơi đây... tĩnh mịch... không gian nơi đây giờ đã là của mình. Và P...

Nụ hôn của mình, ở dưới mưa... và người đầu tiên, lại là P...

Mình hôn P, một nụ hôn dài... nhưng nhẹ nhàng...

Gió vẫn thổi, vẫn khẽ rít lên bên tai... vẫn quật những cơn mưa vào mình cùng P, đôi lúc P khẽ rùng mình vì lạnh... mình khẽ ôm P lại thật chặt... đôi tay vẫn ôm lấy P, chắc chắn... không buông lơi...

Mưa vẫn rơi...

Rào rào...

Gió vẫn thổi... đèn vẫn mờ...

Nụ hôn dưới mưa nghe lãng mạn nhỉ :smile: nhưng nó chứa biết bao nước mắt và đau khổ... để rồi đến giờ mình vẫn nhớ, cuốn hồi ký này, cuốn tiểu thuyết mang tên tình yêu này...

Các thím có thím nào biết cảm giác hôn dưới mưa nhỉ ?

Lạnh lắm, không gian xung quanh như ngừng đập, cô đọng lại... chỉ còn mình và P, người vẫn run lên vì lạnh, nhưng đôi tay vẫn siết vào nhau...

Môi mình và P vẫn dính lấy nhau, vẫn cùng nhau chơi đùa... nhẹ nhàng lắm...

Mình khẽ mở mắt, gương mặt của P mãn nguyện, hạnh phúc... đây là khoảnh khắc hạnh phúc mình có thể mang đến cho P...

Mình chủ động ngừng hôn... các thím ạ, hôn dưới mưa, lạnh. Nhưng ấm lắm, đôi tay các thím sẽ không muốn hoạt động đâu, chỉ muốn siết chắt cô ấy... môi các bạn chỉ muốn ôm lấy môi cô ấy mà không muốn buông lơi...

Khẽ dừng lại và ôm P thật chặt... khoảnh khắc này đây... anh sẽ nhớ mãi... sẽ nhớ mãi...

- Em sẽ không quên...

Đề xuất Voz: MÙA HOA NỞ NĂM ẤY
Quay lại truyện Chuyện tình 2 năm trước
BÌNH LUẬN