Xách đít lểu thểu ra ngoài với em ấy, chả biết nói gì, thôi thì nhắn tin tụi bạn ở lại chơi, bảo bạn P về đi, đưa P về nhà em ấy, thì thấy áo em ươn ướt, quay lại thì thấy P đang khóc các thím ợ, thấy tủi thân lắm. :sosad:
Không lẽ vì em như vậy mà khóc sao, P mạnh mẽ lắm mà, mà vả lại em và P có là gì đâu mà sao P phải khóc như thế :pudency:
Em có biết dỗ con gái khóc đâu, tăng ga chạy về nhà P, P ôm chặt em rồi cắn em một cái thật mạnh vào bả vai...
- AAaaaaaaaaaaaa...em làm cái gì thế
- Cho anh chừa cái tật như thế, em ghét nhất là những thằng như thế :ah:
- Anh là thằng như thế đấy
- Anh còn nói được vậy sao
Giọng P lúc này không tả được, mếu như sắp khóc lại đến nơi, uôi may quá, đến nhà rồi, mở cổng dắt xe vào blah blah blah...
Vào nhà thì thấy em ấy lủi thủi ngồi uống ghế, vừa ngồi vừa nấc nấc lên, rồi lại huhu mếu máo, em thì quoải nhất là lúc con gái khóc, tìm cái bọc giấy ướt đưa em ấy :surrender:
- Sao không ôm em?
- Ôm thì có cảm xúc chứ sao cứ bắt người khác ôm thế
- Anh không thương em àh
- Có
- Thật không đấy
- Thật mà
- Vậy còn A
- Anh thương cả A
- Sao anh tham thế
- Anh chả biết :nothing: