Logo
Trang chủ

Chương 51

Đọc to

Nhẹ nhàng ôm eo P:

- A xin lỗi, bây giờ a chưa biết, sau này tính nhé e. Ngày mai a với cả e vào SG thăm A nhé.
- Dạ.

Mặt P thoáng buồn, vì nhắc đến A, đôi lúc e muốn rũ bỏ hết đi để ko phải làm tình bạn của 2 ng dần rạn nứt vì e, e thấy đuối và mệt mỏi lắm. 17t, đã làm đc gì đâu? Nhưng suy nghĩ của e lúc đấy như ông cụ non theo như lời mọi người nói.

Ăn sáng xong xuôi đưa P đi uống cafe dạo phố, rồi về nhà xin phép bố vào SG với lý do là đi du lịch. Được sếp duyệt qua mừng hết xảy, hò hét hú hí với P, nhưng lúc đấy e nào biết P đang rất đau vì e như vậy? P à, a xin lỗi, a biết rằng e sẽ ko bao giờ đọc được những dòng này, nhưng nếu như có đọc được, hãy tha lỗi cho a.

Hôm sau e cùng P lên sân bay xuống Sg, e thì thường đi xe, vì thanh niên mà, tính e thoải mái, tiết kiệm đc thì tiết kiệm. Có P thì P than mệt, ờ, tiểu thư có bao giờ đi xe như mình đâu.

Đến nơi thì người đón đương nhiên là A, lúc này bác tài xế đã quen với mình, bắt tay chào hỏi, nhưng tuyệt đối giấu nhẹm với bố A, vì bố A ko thích A có bạn trai, còn nhỏ mà, lo học đã.

Bọn e đi chơi nhiều chỗ, đi xem phim, cafe, ăn uống, rồi lại tung tăng lội bộ bắt chú tài xế ngồi đợi mòn mỏi mấy tiếng đồng hồ ngày này qua ngày khác, thấy thương chú ấy thật.

Đi chơi như thế, tối thì e ở nhà Dì ruột, Dì ruột e ở trong đấy, còn ban ngày thì đi chơi với cả A và P, được đi chơi cùng lúc với cả 2 người mình yêu, hạnh phúc lắm, nhưng kèm theo đó là khó xử, P luôn phải là ng thứ 3, vì P đến sau, e ko nắm tay P, chỉ nắm tay A, ôm A, hôn A. E biết lúc này cảm giác của P như thế nào, nhưng P luôn chịu đựng bằng nụ cười tươi tắn, và e cảm thấy nể phục P ở độ lạnh này.

Đề xuất Tiên Hiệp: Dị Thú Mê Thành (Dịch)
Quay lại truyện Chuyện tình 2 năm trước
BÌNH LUẬN