Logo
Trang chủ

Chương 78

Đọc to

Nhưng tại sao vậy? Tại sao tim em lúc này càng ngày càng đập nhanh và mạnh hơn nữa... A, không lẽ là A sao? Không lẽ là A có chuyện gì sao?

Trời ơi, có ai hiểu cảm giác của tôi lúc này không?

Tay em run lên, có lẽ P cũng biết được cảm giác và suy nghĩ của em lúc này:

- Anh từ từ nghe em nói, anh đừng làm gì dại dột.

Bỏ mặc P tôi chạy nhanh xuống cầu thang, để dong vội ra sân bay, mặc dù chưa bay nhưng ngồi chờ cũng yên tâm hơn. Suy nghĩ của tôi lúc đấy là như vậy...

P liền đuổi theo, nhưng lúc đấy mình lo lắng cực độ. Mặc dù chưa biết chuyện gì đã xảy ra.. nhưng xét theo thái độ và cái cách mà P khóc nức nở như vậy thì cũng lờ mờ đoán ra được gì đó.

A ơi, em sao vậy? Em bị tai nạn? Không, em ốm sao? Không... Rốt cuộc là em bị như thế nào hả A? :sosad:

- A đứng lại đi! :ah:
- ...

Vừa chạy xuống đến phòng khách thì P chụp được tay áo em và kéo giật em lại, lúc này theo quán tính em hất tay P ra làm em ấy té ngửa về phía sau.

Uỵch. tiếng P té xuống, em giật mình, định thần quay lại. Thấy P vừa té xuống, mắt còn đang ướt và hơi nấc lên...

Em vội quay lại đỡ P dậy... Rồi im lặng nhìn P... P cũng vậy, không gian chìm vào im lặng...

Có lẽ im lặng là điều đáng sợ nhất, điều em sợ nhất là sự im lặng... Nhưng đến bây giờ em vẫn đang sở hữu cái sự im lặng đó.

Đề xuất Voz: (Chuyện tình cảm 99%) Mùa hè năm ấy
Quay lại truyện Chuyện tình 2 năm trước
BÌNH LUẬN