Cả hai gật đầu cơ mà chẳng nói gì với em... có lẽ A nghĩ là P thấy người yêu mình, còn P nghĩ là A nghĩ P thấy mình như thế này nên cũng ngại nhau.
- Thay đồ đuê!
Chẳng nói chẳng rằng hai má trẻ cắp đít chạy về phòng, mông em nào em nấy nó nẩy tưng tưng... ủ uôi.
Chết mất các thím ợ, ở cái kiểu này chắc nửa đêm tức tờ rym vì quya tay mãi không ra mà chết quá...
Ngồi đợi chừng hơn 30p thì A bước ra.
Hơi ngợp, A xinh quá, diện váy màu hồng đi chơi... màu hồng mà vải giống vãi nhung ấy, xếp lớp ở trên ngực, chỉ có một bên, mang giày cao gót, đeo một số phụ kiện, vẫn là mùi nước hoa Chanel ngày nào thoang thoảng. Làm em nhớ A quá, nhẹ nhàng tiến đến và ôm lấy A... A có trang điểm hơi nhẹ... nhưng mà A đẹp lắm, mắt đã to rồi nên chỉ cần kẻ thêm tí là tôn lên đôi mắt đẹp... Chỉ có điều nhìn A hơi xanh xao vì đang bệnh.
- Em đẹp lắm...
- hihi.