Thế rồi mẹ A đi, bỏ lại em với căn phòng... cất đồ xong xuôi em liền mò sang phòng A.
Mở cửa phòng ra thì chẳng thấy ai cả... thôi cắp đít về đi tắm...
Tắm rửa xong xuôi vừa bước ra khỏi phòng thì bỗng nhiên:
- Á á á á!
- Sao anh vô duyên thế?
- Anh không biết mặc đồ vào à?
Trời ơi đập vào mắt mình là cả A và P, mình thì tồng ngồng chỉ quấn mỗi cái khăn tắm cơ mà chả thèm mặc quần trong ấy.
Vội cắp đít chạy ngược vào phòng tắm, thò đầu ra bảo:
- Sao hai người vô duyên thế, phòng tôi mà tôi còn phải lịch sự là như nào... đi ra hết đuê!
- .........
Vãi luề, phòng mình đi vào không thèm gõ cửa rồi mà còn hét toáng lên như thế...
Có lẽ vì có P nên A ngại A đi ra khỏi phòng, P cũng vậy, có A nên ngại và ra ngoài =.= rốt cuộc là A và P ngại nhau vì tưởng rằng là sợ người kia ngại vì mình không mặc đồ chứ cả A và P đều thấy cả rồi.
Đợi hai ẻm đi ra mình mới chạy lại tủ lục quần áo ra mặc vào...
Like a boss - tự tin sải bước trên sàn catwalk mình tự tin ra ngoài phòng, gặp A và P thì cả hai nhìn em chẳng nói gì cơ mà đỏ mặt trông đáng yêu phết ra ý.
- Đi chơi không?
- ....
- Thế có đi không, sao ai cũng im lặng thế?