Logo
Trang chủ
Chương 1

Chương 1

Đọc to

Reng... Reng... Reng...

Tiếng chuông đánh thức tôi giật mình. Mơ màng đưa tay tắt báo thức, liếc nhìn đồng hồ: 6h50. Chết toi, muộn học rồi! Vội vàng mặc quần áo, chộp lấy cặp sách rồi ba chân bốn cẳng chạy đến trường. Đường phố buổi sớm se lạnh thật vắng vẻ, chỉ lác đác vài bóng người. Hít một hơi thật sâu, tôi ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, cảm thấy mọi thứ như bừng tỉnh. Tự dưng tôi có linh cảm hôm nay sẽ có chuyện gì đó xảy đến với mình.

Đầu óc còn đang miên man suy nghĩ thì bỗng dưng đến trường lúc nào không hay. Ngó vào trong sân trường, học sinh đang tập trung chào cờ đầu tuần. Thôi xong, thế này thì không vào được rồi, đành ngồi ngoài chờ hết giờ thôi. Nghĩ bụng vậy, tôi nhanh chóng dắt xe vào bãi rồi bước ra mấy quán bán đồ ăn sáng. Bánh mì! Món ăn quen thuộc mỗi buổi sáng của tôi. Ngay khi vừa bước vào quán, tôi đã sững sờ khi thấy một cô bé, có lẽ em vừa vào lớp 10 và đây là lần đầu tiên đi học muộn thì phải. Em ngồi ngay sau cánh cửa, chắc là sợ thầy cô nhìn thấy. Tôi ngẩn người nhìn em, em thật xinh xắn và có một nét gì đó cuốn hút lạ kỳ. Mãi đến khi cô bán hàng cất tiếng:

- T., có ăn bánh mì không con?

Tôi giật mình đáp:

- Dạ có ạ, cô cho cháu một cái bánh mì trứng xúc xích!

Vừa nhận bánh mì từ cô, tôi vừa tìm chỗ ngồi để có thể ngắm em. Cơ mà tôi cũng không phải dạng người bạo dạn gì, chỉ dám lén nhìn em thôi. Vừa ăn bánh, thỉnh thoảng lại liếc mắt sang em. Chỉ vậy thôi mà cũng khiến tôi thấy vui lạ. Cái kiếp FA đeo đẳng quá lâu, khiến con người ta trở nên khác hẳn khi cảm nhận được trái tim mình rung động... Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà đã hết tiết chào cờ. Tôi thấy em nhanh chóng trả tiền rồi bước nhanh vào trường, chắc sợ bị ghi sổ đầu bài. Đúng là lớp 10 có khác, ngoan ngoãn thật. Nghĩ lại mình hai năm trước cũng chẳng khác gì em bây giờ, ngơ ngác, sợ sệt, cái gì cũng thấy lạ lẫm khi bước vào ngôi trường mới. Đang mải hồi tưởng lại những kỷ niệm cũ thì "Bộp", thằng Tuấn vỗ vai tôi:

- Này ông, sao không lên chào cờ? Mà chào cờ xong rồi sao không vào lớp? Ngồi đây làm gì?

Tôi ậm ừ cho qua, trong đầu vẫn hiện lên hình ảnh cô bé xinh xắn vừa gặp. Bỗng nhiên tôi thấy dưới ghế em vừa ngồi có một tấm thẻ rơi ra, tôi nhặt lên đọc thì ra là thẻ thư viện. Trên tấm thẻ có ghi đầy đủ họ tên, lớp học của em. Tôi cảm thấy thật sung sướng, đang nghĩ không biết làm cách nào để tìm được em thì trời lại ban cho tôi cái này, thật không còn gì hạnh phúc hơn. Thằng Tuấn thấy tôi phát cuồng vì một cái thẻ thư viện thì không khỏi ngạc nhiên:

- Mày bị điên à T., cầm cái thẻ thư viện mà như cầm được vàng ấy.

- Mày không hiểu đâu, đối với tao cái này còn hơn cả vàng ấy chứ.

- Tao chịu, không hiểu đầu mày đang nghĩ cái gì nữa.

- Thôi, vào lớp đi mày, chuẩn bị vào tiết 2 rồi.

Nói rồi, tôi cùng nó đi vào trường, trong đầu tôi đang vẽ ra vô số viễn cảnh sắp tới. Một thằng con trai đang có những rung động đầu đời.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật
Quay lại truyện Tình yêu học trò
BÌNH LUẬN