Logo
Trang chủ
Chương 59

Chương 59

Đọc to

- Cái gì? Nói lại anh nghe coi.
- Hihi. Em đùa thôi mà, gớm...

Phù, như trút được gánh nặng, tôi sực nhớ ra, hình như lúc đó mình có mặc áo mưa thì phải, cũng không nhớ rõ nữa.

- Thế mà làm anh hết hồn. Lần sau đừng đùa vậy nữa, rõ chưa?
- Hứ. Thế nếu em có thật thì sao?
- À... Cái đó...
- Nói đi, nhanh!
- Thì anh sẽ chịu trách nhiệm chứ sao nữa.
- Hí hí, phải thế chứ. Đàn ông dám làm dám chịu mà.
- Ừ ừ, được rồi, mà em sang nhà anh làm gì thế?
- Híc, em ở nhà chán quá nên sang rủ anh đi chơi.
- Vào giờ này á?
- Vâng, tất nhiên rồi.
- Thế thì đợi anh lau nốt nhà đã, sắp xong rồi.
- Để em làm giúp nhé.
- Không cần đâu, có em làm giúp anh lại rối hết lên ấy chứ, ngồi đấy chờ anh đi. (Tôi chỉ tay vào ghế)

Cơ mà lúc đang lau nhà, vừa lau vừa hoảng, nhớ lại lúc nãy, lỡ mà có thật thì mình không biết xử lý thế nào nữa...

Cuối cùng cũng xong việc, xuống nhà thì thấy em đang nói chuyện với mẹ tôi rất vui vẻ, chậc, định lấy lòng mẹ mình hả?

- Được rồi, mình đi thôi. Mẹ ơi con đi chơi một tý nhé.
- Dạ, cháu xin phép bác cháu đi ạ.
- Thằng T đi chơi nhớ về sớm đấy nhé. (Thằng anh gọi tôi)
- Em khác biết lo, anh lắm chuyện quá.
- Mày mà láo nháo là chết với tao. (Ổng nhìn tôi thăm dò)
...

Ra khỏi nhà, tôi hỏi em:

- Đi đâu bây giờ?
- Đi mua quần áo, mấy shop đang có hàng mới về, nhìn đẹp lắm.
- Hả?
- Sao thế? Anh không thích à?
- À. Được, đi thôi.

Bỏ mẹ, lại làm khuân vác, ôsin, cái số phải nói là...

Phải nói là đi mua đồ cùng con gái chán khỏi phải nói, thời gian đó mà để chơi game thì khoái phải biết...

- Cái này đẹp không anh?
- Đẹp.
- Còn cái này nữa nè.
- Đẹp.
- Thế còn cái này?
- Đẹp.
- Anh làm gì mà cứ khen đẹp mãi thế, ít ra cũng phải nhận xét thêm gì chứ.
- Híc, quần áo con gái anh làm sao mà biết được.

(Các bạn nếu đi shopping cùng bạn gái đừng làm như mình nhé)

Loay hoay một hồi thì cũng coi như là mua được một số đồ ưng ý, em thì tung tăng đi trước, báo hại tôi hai tay xách đồ đằng sau @@.

Ra đến quầy thanh toán, tôi đứng cạnh em, thấy thế chị bán hàng nói:

- Bạn trai em nhìn bảnh trai nhỉ, lại còn ga lăng nữa chứ.
- Thế mà lúc em rủ anh ấy còn không chịu đi cơ.
- Ấy, con gái rủ là phải đi chứ em. (Chị bán hàng quay sang nhìn tôi cười)
- Chị ơi, đi lần nào cũng phải xách như này thì chán lắm.
- Chán gì mà chán, một thời gian em sẽ quen thôi. Haha.

Hai người nhìn tôi rồi cùng nhau cười, bỏ mẹ, giờ mình thành trò cười hả?

Ra ngoài shop, em hỏi tôi:

- Anh có mệt không?
- Mệt muốn chết luôn à.
- Thế mình đi uống cái gì nhé.
- Ừ... Vào quán cafe kia đi. (Tôi chỉ chỉ sang bên đường)

Tôi và em bước vào quán, chà, vắng thế nhỉ, cả quán mới có hơn 10 người ngồi...

Tôi chọn một bàn cạnh cửa kính, chỗ này có thể thoải mái nhìn ra bên ngoài.

- Hai em uống gì?
- À, anh cho em một ly nước táo, còn em uống gì?
- Em uống cafe sữa.
- Được rồi, một táo, một cafe sữa.

Trong lúc chờ đợi, em hỏi tôi:

- Anh này, nếu em có thai thật, anh có cưới em không?

Câu này hiểm vãi lúa @@

- Tất nhiên là sẽ cưới rồi. (Hy vọng sẽ không có lần nào vui chơi ra sản phẩm)
- Mà em cũng không biết em yêu anh từ khi nào nữa. Thế anh có yêu em không? (Đứa nào yêu cũng hỏi thế à)
- Có chứ, nếu không thì anh đi theo em làm gì.
- Hihi. Thế chứ...
- Thôi uống đi, nước mang ra rồi kìa.

Hai đứa ngồi uống, trò chuyện được một lúc mà cũng 5h chiều rồi. Đang định bảo em về thì em nói:

- Mình đi xem nốt phim đi anh, hôm nay rạp chiếu bộ phim mới, em nghe bọn nó bảo hay lắm.
- Lại xem phim à?
- Vâng.
- Ừ, đang rảnh, đi xem nốt rồi về cũng được.

Hai đứa đến rạp thì đã đông nghịt người rồi, híc, ngó lên tấm bảng quảng cáo, hóa ra là chiếu phim "The Hobbit", thảo nào người xem đông như vậy.

- Em chờ anh tý, anh đi mua vé.
- Thế em đi mua bắp rang bơ với nước nhé.
- Ừ, nhanh lên đấy.

Cơ mà cứ tưởng được ngồi yên xem phim thì cái Đm thằng cờ hó kia nhé...
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tâm sự " cây trúc ma "
Quay lại truyện Tình yêu học trò
BÌNH LUẬN