Chương 114
Lâu lắm không gặp! – Tôi cười, nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của Len.
Rồi lại quay ra, nhìn cảnh mặt trời đang vẫy tay chào tạm biệt thế gian này.
- Ừm, hôm nay cậu mới ra đây ngồi, chắc vừa có chuyện buồn phải không? – Lại nhìn thẳng vào mắt tôi.
- Không, tại hôm nay rảnh nên ra đây ngắm hoàng hôn mùa thu thôi… còn cậu? – Tôi nói thật chậm.
- Cũng vậy luôn, hì.
- Mà, nãy giờ đứng sau tớ sao không nói gì? Định có ý đồ đẩy tớ từ thành cầu xuống sông à? – Tôi đùa.
- Cậu mà cứ ngồi im im thêm lúc nữa là tớ đẩy cậu thật chứ chả đùa. Người đâu mà im im đến sợ. Đang nghĩ gì vậy?
- Vớ vẩn mà, tớ đang lo lắng cho tình trạng lông cừu trên thị trường tăng cao, tăng liên tục luôn… - Tôi cười.
- Phải rồi, vì có những con sói đội lốt cừu non, vờ vờ thánh thiện mà. Hì.
- Nghe thấy nhột nhột đấy nhé!
- Ai nói cậu đâu mà.
- Cậu đang ám chỉ tớ đấy! – Tôi ôm đầu vờ tức tối.
- Đâu nào?
- Rõ ràng rồi.
- Ừm, cứ cho là vậy đi. Đồ ngây thơ vô số tội.
- Ơ… - Tôi đến là nghệt mặt ra.
Đề xuất Voz: Vẫn Là Thằng Lặng Lẽ Đi Sau Em Và Nó