Logo
Trang chủ
Chương 138

Chương 138

Đọc to

Sẽ là một chặng đường dài của câu chuyện này, nhưng giờ mình sẽ kết thúc nó.
Giờ nếu nghĩ về nó nữa, chắc mình sẽ cảm thấy phiền nhiễu rất nhiều.
Cảm giác sốc đấy, diễn ra n lần rồi, nhưng mình vẫn không thể tìm cách chữa lành và bình thản nổi, mình cần yên tĩnh.

Vài ngày sau đó, trường tôi tổ chức đi tham quan ngoại khóa, là Côn Sơn Kiếp Bạc.
Tôi vừa lành bệnh, nên có thể an tâm và dễ dàng xin bố mẹ cho mình đi với lớp.
Cả cấp 3 có đúng 1 lần tham quan thôi mà!

Chuyến xe đi đến địa điểm tham quan, lớp tôi chơi trò chuyền balo.
Khi hát xong 1 bài hát, balo ở vị trí đứa nào, đứa đấy sẽ phải lên thể hiện 1 ca khúc hoàn chỉnh với toàn thể mọi người trên xe.
Người bị nhiều nhất là Nguyệt, và tôi là người lên hát thay cô ấy.
Cầm cây Guitar trong tay, không rành lắm, nhưng cũng đủ để làm dáng lãng tử kinh hồn.

Đường đi xe, dốc kinh khủng, tôi và Nguyệt bảo ngồi cạnh nhau mà lại không được, bọn nó chen chúc làm hai đứa ngồi ở 2 dãy khác nhau, thế là vừa đi xe vừa nhắn tin, nhìn cảnh cũng nhắn tin... bâng quơ.

Hôm thăm quan, tôi và Nguyệt đi lẻ, tính ra suối chơi, mà chả biết ở đâu, nên bị lạc, sóng điện thoại trở thành một thứ xa xỉ...
Thời khắc đấy, chúng tôi quay lại với nhau, tôi ngỡ chúng tôi đã hoàn toàn kết thúc.

Từ hôm đấy, mọi thứ diễn ra đầy những niềm vui, cả sự ngọt ngào, nhưng tôi cảm thấy, khi mới yêu thì mong ngóng, thú vị, chờ đợi, khi xa vào rồi thì thấy nó nhạt nhẽo và phiền phức kinh người.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Vũng Linh Du Ký
BÌNH LUẬN