Logo
Trang chủ
Chương 38

Chương 38

Đọc to

Rồi cả bọn đấy cười ầm cả quán, tôi cũng cười tủm theo, thầm nghỉ đến hậu thế về sau, ngày càng coi cóp ngu hơn hay sao ý?

Rồi tôi đứng dậy, tính tiền..... trong lòng bất lực nhìn sang những chiếc ghế trống trải quanh mình, cố gắng kìm lòng thôi nghẹn ắng, cố gắng để mình mạnh mẽ vững tâm với kỷ niệm....

Trước khi bước ra khỏi quán, tôi cũng không quên ném lại ánh nhìn với bọn trẻ danh bàn bên cạnh...

“Chúng mày liệu mà giữ gìn nơi này cho anh đấy! cảm ơn!”

Bọn nhóc ngu ngơ không hiểu tôi nói gì... chỉ lầm lũi nhìn tôi bước đi.... Và Tôi lại tiếp tục đi tìm ký ức của mình....

........................

‘Chẳng cần để em phải nói... anh biết mình mất nhau......’

Con đường này, con đường tôi đang đi, là nơi mà tôi chân tôi gục hẳn xuống, cầm nắm bàn tay em, nâng lên chạm vào đôi má một lần cuối cùng... và mưa như tìm đến nơi tôi và em, phảng phấp che dấu đi những giọt lệ mặn đắng đang quyện vào cùng máu... cái thứ màu sắc mà tôi sợ hãi, đay nghiến nhất cuộc đờ này...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Vũ Thiên Hạ
BÌNH LUẬN