Nhìn vào đôi mắt ấy, đôi mắt mệt mỏi, đau đớn, ngấn lệ, trái tim tôi như đang bị một bàn tay vô hình bóp chặt, vỡ nát ra, có khi những mạch máu phun ra, bắn sâu hằn vào đôi mắt tôi, khiến nó trở nên đỏ xè trong chén đắng quá lớn của cuộc đời mà một đứa trẻ còn quá nhỏ để chịu đựng được...
‘Chẳng cần để em phải nói...anh sẽ tự bước đi......’
Có một cơn gió thoảng qua, như là bàn tay em đang vươn tới bên tôi, giữ tôi bình tĩnh và bớt đi đau đớn... tán hoa sữa nhẹ xà theo gió, rơi nhẹ xuống khung đường này, như một cơn mưa nhỏ phủ trắng lên mái tóc tôi....
Có phải em không, người con gái tôi không thể quên! Từng ngày từng tháng....!
Tôi vẫn bước qua con đường ấy, khẽ ngoái lại vệ đường ngày nào mà mình đã từng tưởng chừng sẽ chết đi tại đó.......
‘Chỉ là cơn mưa... đến nhanh rồi đi…’
.....................
Trở về nhà, sau khi trời đã sẩm tối, tôi chào bố mẹ rồi đi vào phòng, nằm gục xuống giường...
Với chiếc điện thoại, để bản nhạc mang tên ‘It’s rain’ của Rhy mà mình vẫn hay nghe... tất nhiên là vào luôn facebook lướt tin tức cho vơi đi nỗi buồn đang ám ảnh....
Bỗng nhiên, như có điều gì đó sai khiến, tôi vô thức ấn like và bình luận trạng thái của một người...
Hình dung ra thời khắc ấy, tôi đã khẽ mỉm cười... một nụ cười nhạt....
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Phong Thần Bảng (Phong Thần Diễn Nghĩa)