Logo
Trang chủ
Chương 46

Chương 46

Đọc to

Trên khung đường, nơi in dấu nỗi đau và nước mắt, người con gái ấy xuất hiện, mang đến cho tôi một cảm giác lạ lẫm, ấm áp khó tả. Nụ cười trên môi và câu hỏi thăm đầy nghịch lý:

- "Bạn có sao không? Mình sơ ý quá, không để ý thấy…"
- "Không, là mình mới đúng, mình cũng đâu để ý đến đường đi đâu…" - Tôi gượng gạo đáp.
- "Ừk, hihi, mình cũng không sao đâu…." - Người con gái ấy cúi xuống nhặt những cuốn sách bị rơi. Tôi vội:
- "Để mình giúp…"
- "Ừ, cảm ơn bạn…"

Ngờ nghệch nhìn người con gái tôi thích không chớp mắt, thoáng nhận ra nỗi buồn trong ánh mắt cô nàng, hình như trước đó, nước mắt cũng đã xuất hiện…

- "Bạn khóc sao?" - Tôi lo lắng hỏi.
- "Không? Đường đi nhiều bụi quá thôi, hi…"
- "Thật không? Không tin được?" - Tôi vẫn hỏi.
- "Không tin thì kệ bạn chứ sao, hứ!"
- "À ừ…" - Lại cảm nhận chút xót xa từ lời nói ấy, tôi đâu có là gì cơ chứ?

Thân thể tôi cũng bị trầy xước sau cú va chạm mạnh giữa hai chiếc xe đạp, khuỷu tay bắt đầu rỉ máu. Điều ấy vô tình được người con gái tôi say nắng nhìn thấy…

- "Tay bạn sao kìa…" - Phá vỡ khoảng lặng, người con gái ấy lên tiếng.
- "Ơ… à… chảy máu chứ sao? Bạn đừng lo, mình không thấy đau đâu…" - Tôi vội cười.
- "Nhưng…"
- "Không sao mà…"
- "Bạn kỳ thật đấy!"

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Điều tuyệt vời nhất của chúng ta: Chúng ta - Thanh xuân
BÌNH LUẬN