Logo
Trang chủ
Chương 48

Chương 48

Đọc to

Ở hiện tại, cơn mưa ngày một nặng hạt, và lễ khai giảng vẫn chưa thể bắt đầu. Tôi thở dài, cười nhạt, đưa tay ra hứng từng hạt mưa rơi mạnh xuống lòng bàn tay. Lại một dấu ấn về mưa nữa gắn liền với tôi, và lại một lần nữa mưa trở thành tiếng nhạc vang lên khẽ khàng nhưng buồn da diết…

Thứ âm thanh ấy, và thứ thời tiết ẩm thấp ấy? Chắc có lẽ là thứ âm nhạc mà tôi yêu thích và hay nghe nhất… Chắc vì nó chính là tâm trạng của tôi, não nề, dai dẳng, và đầy nước mắt…

Vội thở dài, đưa mắt sang phía bên phải, tôi sững sờ khi thấy người con gái có gọng kính tím đang đứng bên cạnh, chỉ im lặng và nhìn xa xăm theo dấu mưa về phía sân trường… Không nói một lời, không bận tâm điều gì…

Tôi thoáng lạ lẫm, rồi đưa tay che đi đôi mắt của người con gái ấy, bật cười một cách khó hiểu.

- "Làm trò gì đấy?"

Tôi vội buông tay xuống!

- "Cậu đang nghĩ gì mà tâm trạng vậy?" - Tôi hỏi ngược lại.
- "Thế cậu đang nghĩ gì?"
- "Tớ hỏi trước…"
- "Kệ cậu… trả lời đi…?" - Người con gái ấy cười.
- "Thì đang đếm xem có bao nhiêu hạt mưa rơi thôi…"
- "Có người nói dối kìa, hic…"
- "Đâu có… Có 30 nghìn 1 trăm 20 hạt rơi xuống rồi đấy, không tin Nguyệt cứ thử đếm lại đi…" - Tôi lại bật cười.
- "Tớ chẳng rảnh như bạn nhé!…"
- "Vâng… cậu chỉ rảnh hơn thế thôi…"
- "Này, muốn tôi đấm hả?"
- "Không dám, haha…."

Dưới mái hiên lớp học, trên hành lang tầng 3, có hai người đang nói chuyện vui vẻ với nhau dưới mưa… Bất chấp những khoảng thời gian sau này… cũng vì nhau mà phải bật khóc rất nhiều, có chăng là mỗi khi mưa rơi xuống…

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nghiện ma tuý
BÌNH LUẬN