Chương 84

Tôi cứ vô tư như vậy, mà không lo nghĩ đến một điều gì cả, cũng không hay biết đang có một thứ gì đó không tốt đến với mình!!!
Có khi vì những điều quá đỗi bình thường với bản thân lại gây ra những tổn thương đối với người khác, và cả những hoạt cảnh diễn ra trong quá khứ nó vô tình phá vỡ sự bằng phẳng của hiện tại!
Tất cả, dần gắn lại, liên kết và trói buộc lấy cuộc sống của tôi.

Tôi nắm lấy tay Nguyệt, thật khẽ, và tay kia choàng vai thằng Kiều, tôi kéo hai người ra khu vực trò chơi của hội chợ.
Thằng Kiều loáng thoáng nhìn tôi, rồi hiểu ra vấn đề gì đó, nó lắc đầu rồi thở dài đánh thượt.

- Chơi cái này chứ? – Tôi nháy mắt với Nguyệt.
- Ờm, cậu lấy giúp mình con gấu bông kia đi… - Nguyệt nói.
- Dễ ợt. – Thằng Kiều chơi lượt đầu, cầm tận 3 cái phi tiêu mà chẳng phi trúng quả bóng bay có phần thưởng con gấu mà Nguyệt muốn, tôi đưa tay lên vỗ vào trán mình, rồi cúi đầu trước nỗ lực không thành của anh chàng này.
- Mày phi chuẩn quá, làm người ta đi nhặt lại phi tiêu của mày mệt đứt hơi tai kìa. – Tôi xiên luôn nó một vố.
- Ờm, để tao phi lại, không phải thách, kiểu gì tao cũng phải trúng… - Nó nói chắc nịch.
Tôi cười nhẹ rồi xua tay ra đều không tin gì nó cả, còn Nguyệt thì cứ khều tay tôi, muốn tôi chơi lấy quà cho nàng.
- Thôi tao nghĩ mày để tao chơi thử một lần xem… - Tôi mở lời sau khi nhìn cái phi tiêu của nó cứ bay đi quái đâu.
- Này, giỏi thì mày chơi đi, nói nhiều… - Nó đưa tôi một cái phi tiêu.
- Rồi…

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Trời Sinh Đã Là Nhân Vật Phản Diện
BÌNH LUẬN