Logo
Trang chủ
Chương 9

Chương 9

Đọc to

hiều hôm sau, tôi đến trường học như bao ngày… Gửi xe xong, tôi bước vội vào căn tin mua nước cho qua cơn khát đang ngự trị khiến bản thân khô cứng họng… thì có một sự bất ngờ khiến tôi sững sờ…

Tôi gặp người đó, người con gái hôm qua đã đứng cùng tôi dưới mái hiên của lớp học thêm. Người đó đi cùng với một bạn nữa… thấy vậy, tôi vội tránh đường cho hai người… trong lòng hiện lên những khoảnh khắc rất quen thuộc.

Ngơ ngác một lúc lâu và không thể nhớ nổi cảm giác thân quen đó xuất phát hay bắt đầu từ đâu. Thật sự trống trải, bơ vơ và lạc lõng… tôi đi lên lớp rồi nằm gục xuống bàn như mọi khi:

- Nóng quá! – Tôi rên rỉ…
- Kệ con mẹ mày! – Thằng Đô ngồi cạnh tôi nói.
- Mưa đi cho mát…- Tôi đáp.
- Ờ, dự báo thời tiết nói chiều nay mưa to mà giờ trời vẫn nắng như thiêu, chắc là nói cho có.
- Chắc thế… sáng sớm mai nghe nói có sao băng nữa, đéo biết phải không? – Tôi cười.
- Có đẹp như trong phim đâu mà mong…
- Kệ tao… mày chưa xem thì biết thế quái nào được…

Nói rồi, tôi đứng dậy đi sang A3 - lớp thằng Bách chơi… coi như là để giết thời gian…

Nhưng vừa bước ra khỏi cửa, tiếng trống vào lớp vang lên, như một sự trêu ngươi với tôi… nhưng không sao, tôi dễ tha thứ lắm.

Cực hình chịu đựng với môn tiếng anh, với cảm giác như một thằng không biết chữ khi cô nói anh văn như gió, còn tôi thì chỉ biết đón gió cho mát, chứ nói thật chả hiểu cái gì…

Nhưng có quyển học tốt Tiếng Anh trong ngăn bàn rồi nên tôi có thể yên tâm chịu khổ… và thảnh thơi ngủ một giấc ngon lành suốt cả tiết 1…

……..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Những chuyện kinh dị ở Phú yên !
BÌNH LUẬN