Phối hợp Nhật Bản, vây quét hồng sức công đoàn. Nhiệm vụ dường như đơn giản hơn nhiều so với tưởng tượng, bởi vì phía Nhật Bản đã nắm được địa điểm hội nghị cùng thời gian của hồng sức công đoàn. Điều này quả thực có chút ngoài dự đoán mọi người, cảm giác họ đã sớm biết muốn đối phó hồng sức công đoàn như vậy.
Ba bên đội ngũ trước tiên lần lượt đi nghỉ ngơi, vào buổi tối mới xuất phát.
Nam Giác và Ngải Giang Đồ khi trở về đều duy trì im lặng. Khi sắp đến khách sạn của mọi người, Nam Giác mới mở miệng nói: "Nhiệm vụ lịch lãm lần này, nhìn như là tạm thời sắp xếp, nhưng rất rõ ràng phía Nhật Bản biết sớm hơn chúng ta nói."
"Ừm, có thể ngay cả các đạo sư cũng không nghĩ tới sẽ là như vậy." Ngải Giang Đồ nói.
Nhiệm vụ an bài xuống mới có hai ngày thời gian. Giả như mọi người đều cùng lúc nhận được nhiệm vụ rèn luyện tạm thời này, thì phía Nhật Bản tuyệt đối không thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy có được tin tức hội nghị của hồng sức công đoàn. Chuyện hội nghị của hồng sức công đoàn, khẳng định là cực kỳ bảo mật, thường thường cần người của Thẩm Phán Hội hoặc một số thợ săn dành ra mấy năm ẩn núp, điều tra, theo dõi.
"Ta sẽ báo cáo chuyện này với các đạo sư. Tuy nhiên, hồng sức công đoàn xác thực không chuyện ác nào không làm ở vùng này. Phối hợp phía Nhật Bản xử lý xong họ trước đã." Ngải Giang Đồ nói.
Nam Giác gật gật đầu.
Việc này có kỳ lạ, nhưng xuất phát từ điểm gốc của toàn bộ sự kiện là diệt trừ u ác tính để cân nhắc, vấn đề kỳ lạ này cần phải tạm để sang một bên. Phía Nhật Bản rốt cuộc có nói dối hay không, các đạo sư tự nhiên sẽ lấy lại công bằng cho họ.
...
"Đến tối mới xuất phát, vậy ta trước tiên đi dạo lam thạch trấn này." Tương Thiểu Nhứ nói.
"Đến đâu ngươi cũng muốn đi dạo phố." Mục Đình Dĩnh lẩm bẩm một câu.
"Đó là đương nhiên. Chỉ có nơi như thế này mới có thể mua được một số vật phẩm cất giấu. Ngươi có đi không?" Tương Thiểu Nhứ hỏi.
"Ta cũng cần mua vài thứ." Mục Đình Dĩnh nói.
Hai nữ rất nhanh rời khỏi đội ngũ, theo con đường nhỏ đi đến.
Triệu Mãn Duyên thấy đã có người đi dạo trước, liền nhướng mày nói với Mạc Phàm: "Có muốn đi dạo con đường nhỏ không?"
"Không đi. Ta muốn luyện tập khống chế." Mạc Phàm nhất quyết từ chối nói.
"Ta phát hiện một nhà vũ nữ điếm." Triệu Mãn Duyên nói.
"Đi!"
...
Tương Thiểu Nhứ và Mục Đình Dĩnh đi trên đường cái, bỗng nhiên Tương Thiểu Nhứ quay đầu lại, liếc nhìn về phía một con hẻm dài.
"Sao vậy?" Mục Đình Dĩnh cảm thấy không rõ với cử động kỳ lạ của Tương Thiểu Nhứ.
"Không có gì."
Hai nữ tiếp tục đi theo phố lớn về phía trước, còn ở nơi con hẻm dài kia, một đôi mắt đen nhánh hơi lóe lên, lộ ra vài phần ý định xảo quyệt.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tâm sự chuyện tình đẹp nhưng đầy đắng cay!!!
Minh Hải Chu
Trả lời1 ngày trước
Chương 844, mấy chỗ "1 ức đại dương" nên đổi lại thành "(hơn) 100 triệu (nhân dân tệ)"
Minh Hải Chu
Trả lời1 ngày trước
Chương 839, mục ninh tuyết xưng hô khi nói chuyện với bố nên sửa lại là "con" chứ không phải "ta" nghe cho lễ phép
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 ngày trước
ok r
Vocuanh2
Trả lời3 tháng trước
Chương 955. Bạn ạ : "Ta cảm thấy không có gì an toàn hơn đáng được coi trọng" nên là " Ta cảm thấy không có gì đáng được coi trọng hơn là an toàn" Chúc vui.
Vocuanh2
Trả lời4 tháng trước
Bác ơi, Chương 119 "...giống với Mạc Phàm, người thân mà hăn đang..." nên là " giống với Mạc Phàm, kẻ đang tìm kiếm người thân.". Thanks!
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 tháng trước
Đã sửa, cảm ơn bạn.
Giọt Sương Mờ
Trả lời4 tháng trước
Chương 954, 955 hình như nhầm chap rồi admin ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 tháng trước
Mai mình sửa nhé.