Logo
Trang chủ
Chương 29

Chương 29

Đọc to

Em lượn xuống lục đống CMND xem nhìn mặt có thằng nào giống nó không, thế éo nào cũng không có. Rồi ông chủ cũng chạy ra hỏi có chuyện gì. Cuối cùng ổng chốt hạ có cái phiếu nào ngày 14/03 mà chưa lấy CMND, con xem thử, chú vứt trong giỏ đó. Ôi thôi, có lẽ nào.... Đến lúc moi ra thì chính hắn, và chính con nhỏ dâu ngáo ngơ ghi phiếu. Cái đệch mịa nó chứ làm mình hết hồn, còn thằng 012 thì tên vui vãi lúa: ... Xăng Ga. Công nhận nhà nó đặt tên hay thật, chắc dự đoán trước được 2 mặt hàng "hot" hiện nay. Tương lai biết đâu nó làm tổng PVN thì sao.

Tối nay thì không có thêm nhiều điều gì hài hước. Chỉ có tình huống em "vô tình" địa hàng được 1 chị U40 thôi. Chả là hồi tối có 1 chiếc Innova "book" phòng 008, 1 cặp U40-50 gì đấy. Chị U40 thì nhìn vẫn còn mơn mởn, mặt thì đã hằn vết tuổi tác nhưng hồi trẻ chắc cũng ngon. Có lẽ giám đốc đi "bàn công việc" với thư ký hoặc kế toán. Lúc em dọn phòng thì thấy phòng 008 mở cửa, anh trai Innova đã bước ra phòng đi xa dần, đèn đã tắt và cửa cũng đã hé mở để đấy. Theo phản xạ cũng như sự nhiệt tình thì em xông thẳng vào để dọn "gối đầu". Cắm chìa khóa khởi động hệ thống điện, 1 cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt em: chị U40 nằm đấy, trên mặc áo, dưới mặc... underwear (hình như màu đỏ đen, em cũng éo nhớ rõ) vì giờ em chỉ muốn quên đi kỉ niệm "buồn" ấy thôi. Em cũng nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, nở 1 nụ cười xã giao kiểu "nhìn cũng tạm được đấy" rồi cáo lui vì sự nhầm lẫn. Nói chứ ở lại có khi em với anh trai Innova huyết chiến mất.

Tình hình chỉ có vậy thôi. Hôm nay em có người hỗ trợ nên đỡ cực, mỗi người lo 1 việc, em bao "sô" toilet, thằng em 11 trải chăn, drap các kiểu. Túi em lúc nào cũng đầy bàn chải đánh răng cũng như xà bông (để tiện tới đâu "bỏ mối" tới đó, chứ xách giỏ đi mệt lắm). Mà những ngày này tốn xà bông là chủ yếu, chứ tàu nhanh chúng nó cũng chẳng xài kem đánh răng mấy đâu. Súc miệng cùng lắm là cục singum hay điếu thuốc. Xà bông thần thánh nó đi hết tất cả những vị trí trên cơ thể, từ những ngóc ngách thâm sâu cho đến những nơi thiên thai, bồng lai tiên cảnh. Em tin giờ chắc mấy bác đang ước mình là cục xà bông để đi thám hiểm cho thỏa chí anh hùng ấy nhỉ?

Cũng vì cục xà bông này mà thỉnh thoảng anh em mệt quá, ngồi hành lang nghĩ, ngẫm nghĩ chuyện đời. Cảm thấy ê chề về thân phận hẩm hiu, "một đời hương phấn" của mình, tụi em lại rút điếu thuốc tâm sự mỏng. Buồn mồm, theo thói quen em lại móc trong túi... cục xà bông mời nó vì cứ nghĩ là mấy cục kẹo. Nhưng bộ não 5000Gb của em vẫn kịp hồi phục, "RAM" cũ thôi chứ không yếu. Chợt tỉnh ra, nhìn lại hiện thực, đời không phải những cục kẹo alpelibe dâu màu hồng mà chỉ là mấy... cục xà bông làm những việc dơ bẩn. Tủi vãi cả lúa.
...
Thôi thư đã dài, em xin dừng bút ở đây, chúc các bác sức khỏe....
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Hối hận vì lấy vợ sớm
BÌNH LUẬN