22:30 - 16/03/2014
Ừ thì em viết. Em xong việc sớm cũng chẳng có gì làm các bác ạ. Bữa nay chủ nhật nên qua đêm ít lắm. Lát khuya thì cùng lắm vài bọn dân chơi quẩy ở đâu tấp vào thôi. Còn lại người ta ở nhà dưỡng sức mai bắt đầu tuần mới. Riêng em éo có khái niệm tuần mới, tuần cũ - một ngày như mọi ngày. :sosad:
Sáng nay cho đến tối muộn thì khách đông thôi rồi. Cũng phải thôi, các thượng đế tranh thủ "hốt hụi chót" cho sảng khoái tinh thần sau một tuần làm việc mệt mỏi. Em quay như chong chóng, thỉnh thoảng đứa con dâu nó phụ nếu kẹt phòng quá. Và kẹt phòng là điều không tránh khỏi. Sáng em dậy từ 6h và tự "quẩy" cho đến bây giờ, không nghỉ ngơi gì cả. Thôi kệ mẹ nó, coi như tăng ca. :sweat:
Sáng nay thì em ấn tượng có một cặp "lam lữ" này vì con nhỏ nữ chính xinh thôi rồi, nhìn như diễn viên Hàn Quốc gì mà em éo biết tên. Con nhỏ ấy cao, mặc một cái váy màu nude nhẹ nhàng, tóc ngang vai, nhìn đẹp mà sang lắm, đúng gu của em. Em thầm ao ước... Và đúng thật, nó đi với một thằng HQ hay Nhật Bổn gì đó, trên chiếc Fortuner. Lúc đầu em không biết đâu nhưng thế éo nào lúc vào book phòng thì nó lại để thằng ngoại quốc ấy giao lưu với em :nosebleed:. Em hỏi nó phòng thường hay phòng VIP thì nó cứ ú ớ éo biết gì, ghét quá em đưa luôn phòng VIP:
- "Anh lấy phòng thường hay VIP?"
- Nó cười cười đưa một ngón tay: chắc là ý lấy một phòng. :surrender:
- Rồi nó đưa cho em tờ 500k, em mới hỏi: "Anh thuê ngày hay lát về, lát thanh toán tiền sau ạ?"
- Nó lại ú ớ, cười cười cầm chìa khóa đi thẳng ra xe để dắt con nhỏ, vâng và em cũng éo rảnh đưa tiền thưa lại cho nó. :sogood:
Lúc sau chúng nó trả phòng thì thấy thằng này nó xì xồ ngoại ngữ em mới biết như kể trên. Còn con nhỏ thì lúc đi ngang qua em thì cười thiếu điều em muốn hồn xiêu phách lạc. Em xin khẳng định lại cho chắc chắn là con nhỏ cực xinh, vì gu thẩm mỹ em cao lắm ạ :big_smile::
- "Anh ơi cho em một chai Dr Thanh" - rồi rút tiền trong xắc định đưa em.
Em đã chết điếng người, chạy ra tủ mát lấy cho nó (bình thường là em toàn để khách tự mở, uống gì thì lấy). Xém tí nữa thì động lòng free cho nó chai nước. Nhưng nghĩ lại tiền lúc nãy cũng còn thừa nhiều, nên có lương tâm chút.
- "Thôi khuyến mãi cho em đấy, lần sau ghé ủng hộ chỗ anh nha" - em thầm hi vọng mong manh :sosad:
- Và nó lại cười với em mới đau chứ, rồi "cúp đuôi" chuồn thẳng.
Em lại vừa mừng vừa tủi, chẳng lẽ đàn ông VN mình mất giá trị vậy sao? Hay tụi Nhật - Hàn nó có bí kíp gì ngoài "$ thần chưởng" nữa? Và rồi em cũng phát hiện ra sự thật - hoặc ít nhất nó cũng là một nguyên nhân. Em phi lên phòng ấy dọn ngay lập tức để tận hưởng mùi hương, biết đâu còn vương vấn lại chút ít. Em muốn giữ trọn cái mùi ấy trong mũi, trong HDD như thằng nhân vật chính trong truyện "Mùi Hương" - bệnh hoạn vkl phải không các bác :gach: Cũng tận hưởng được đôi chút mùi... xịt phòng vẫn chưa tan. Và quan trọng hơn là em phát hiện được 2 hộp BCS toàn chữ Tàu gì đấy, 1 hộp vẫn còn new 100%. Trên vỏ hộp in hình gai đâm tua tủa, nhìn kích thích vãi. Thế là em lại cho ngay vào bộ sưu tập "Xuân Hè" của mình :beauty:
Đến tầm gần trưa - khoảng 11h thì có lão 196x em nhắc ở phần trước lao vào nhà nghỉ với bộ dạng hớt hải. Lão chạy vào kêu em:
- "Thằng em cho anh lên lấy đồ bỏ quên hôm qua phòng 009"
- "Đồ gì anh?" - em tỏ vẻ nghi ngờ.
- "À cái áo đồng phục của công ty, nó phát cho có 2 cái, giờ mất 1 cái thì khổ"
Đúng là em dọn phòng hôm trước thì có cái áo nhìn như đồ bảo hộ nhàu nát, em vứt mẹ thùng rác rồi. Nhưng linh tính mách bảo không phải, vì có cái áo ghẻ mà làm gì mất công vậy. Em lặng lẽ bám đuôi theo sau. Lục sọt rác vớt được cái áo bốc mùi của lão chìa ra. Còn lão thì lao vào phòng 009 lục lọi gầm giường, kẹt cửa, hang cùng ngõ hẻm...