Logo
Trang chủ
Chương 37

Chương 37

Đọc to

**17/03/2014**

Như các bác đã biết chuyện của em. Cũng vì vậy mà chuyện hôm nay chẳng có gì nhiều, bởi em chỉ có làm việc + hóng hớt được vào buổi sáng. Mà đúng là dính vào gái nó đen thật các bác ạ. Hôm qua vừa làm nháy xong thì hôm nay ăn hành.

Số là hôm qua em chờ mãi, và tự hỏi chờ em chờ đến bao giờ...Cuối cùng thì hội "đá và những người bạn" cũng trở lại. Vẫn con người ấy, vẫn dáng vẻ ấy, vẫn kết em như hôm ấy...Em cũng à ơi, và cô bé ấy cũng không nỡ từ chối tấm chân tình của em. Và dĩ nhiên là điều kiện em đưa ra là cô bé không được ôm bình, mà ôm em :beauty: Em lấy lý do chỉ còn phòng VIP để đưa chúng vào, nhưng thật ra thì để tạo khung cảnh lãng mạn chút cho riêng mình nó mới có hứng. Còn chi tiết thế nào em xin phép không kể ra cho các bác thèm chơi cũng như không bị baned nick. :gach: Chỉ mong các bác ủng hộ cũng như chúc mừng em ngon trym được rồi.

Đùa chút thôi chứ thật ra em không thích nhắc đến những người phụ nữ, ít nhiều cũng giành cho mình một điều gì đó của họ. Em kể hài hước tí tạo không khí thôi chứ không có ý gì khác cả. Vậy cáo lỗi cho em giữ điều này riêng cho bản thân nhé. Chỉ xin:

Xin em hãy cho tôi tạ tình
Khi em đã đi ngang khoảng đời tôi.
Dù một khoảnh khắc sớm phai tàn,
Dù lệ em ướt trên môi nhạt.
Đôi mắt em rất buồn,
Đôi chúng ta rất buồn.
Vạn câu tình cũ xin gửi cho người...

Chuyện thứ 2 thì cũng chẳng có gì mới mẻ, chỉ là khác với mọi khi chút đỉnh thôi. Chuyện vầy.

Có một cặp em không biết là tình nhân hay gian phu dâm phụ hay gì gì... Nhưng là khách quen tàu nhanh của chỗ em. Nữ chính ở QN, nam chính SG (tất cả là do em địa BSX). Thường thì nữ sẽ đến book phòng trước, rồi nam đi trực dân quân vào sau, làm nháy rồi rút êm. Nhưng hôm qua thì khác. Chả là nam chính làm dân quân tự vệ hay bên phường đội gì đó. Mỗi lần đến chỗ em là mặc đồng phục, mang dùi cui :beauty:, ghim ở xe nhìn rất oai vệ. Em thỉnh thoảng cũng ra nghịch thử mà ngụ ý xin về để cán bánh bò bánh tiêu. Đúng là to và dài, một màu đen huyền bí. Nhưng hôm qua thì khác, nữ chính bước vào và dõng dạc: "Qua đêm". Em nghe như sét đánh ngang tai, có khi nào bữa nay chị ấy đổi diễn viên - là em. Kể ra chị ấy hơi lớn hơn em chút chứ nhìn trắng trẻo, múp rụp... cũng được. Chị ấy lấy 2 lon bò cụng lên uống (không biết ai kèo trên nhỉ các bác :surrender:), mãi gần nửa đêm anh dân quân mới vào chỗ em "tuần tra".

Chuyện cũng không có gì đáng nói nếu như sáng nay anh ấy về từ sớm thì chị ấy chạy theo níu kéo, tỏ ý không cho về. Nhưng anh ấy rất lạnh lùng, có phần lo sợ bỏ về ngay lập tức. Nữ chính của chúng ta hậm hực lên phòng, chừng 1h đồng hồ sau cũng trả phòng. Lúc em lên dọn phòng thì ôi cái đệch: những 5 cái bcs đã qua sử dụng trong sọt rác. Có khi nào mình dọn phòng ẩu, của khách trước bỏ lại không ta. Em kiểm tra kỹ thì không sai, cùng 1 loại và còn cũng khá mới. Lúc đó em thần tượng anh dân quân vkl. Chắc anh ấy xài dùi cui thật cmnr. Giờ lại có thú vui tao nhã là check bcs xài rồi mới bệnh hoạn cái thân em :sweat:

Có lẽ nào, em ngây ngô không hiểu... rằng 1 ngày... chị ấy đòi hỏi quá mức mà anh dân quân sợ quá trốn biệt. Chẳng lẽ em lại thế chỗ thật sao. Đúng là ở đời, đàn bà dễ có mấy tay :stick:

Chuyện ngày hôm nay chỉ có thế, ngắn gọn nhỉ. Em tính kể tiếp mục I mà thấy không có hứng lắm. Thôi tạm vậy nhé các bác, ngủ sớm dưỡng thương các bác nhỉ.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Hồi ký] Ngày ấy
BÌNH LUẬN